Một lúc lâu sau, Yến Nhiên lau khô nước mắt, bình tĩnh lại một chút.
Cô mỉm cười với Yến Ninh, mũi đỏ lên.
"Chị không cần em lo như vậy đâu, chị yêu cái môi trường này lắm. Đi theo đuổi ước mơ của em đi, chị thì vẫn ổn mà!"
Yến Nhiên hiếm khi có những khoảnh khắc cảm động như vậy.
Cô từng là học sinh xuất sắc của trường, được các thầy cô gọi là thiên tài kinh doanh, là nữ doanh nhân trẻ xuất sắc trên các tạp chí tài chính, là niềm vui của cả gia đình.
Hai chị em trò chuyện, kể cho nhau nghe những câu chuyện vui hay tình hình hiện tại của mình.
Cuối cùng, cả hai cùng nhau dọn dẹp rác và rời đi bên nhau.
Cả hai dường như luôn như vậy, mỗi người trong lĩnh vực của mình, tự mình đi trên con đường riêng, không can thiệp vào nhau nhưng luôn hỗ trợ nhau.
Tuy nhiên, khi có chuyện xảy ra, họ luôn là chỗ dựa vững chắc nhất của nhau.
...
Yến Ninh về đến căn cứ đã là hơn 3 giờ sáng, điện thoại đã tắt. Cậu vừa mở cửa thì nhìn thấy Dư Thanh dựa trên ghế sofa ngủ.
Yến Ninh tiến lại gần, nhẹ nhàng ôm anh lên, Dư Thanh cử động, mi mắt khẽ rung, từ từ mở mắt ra.
"Về rồi à?"
Yến Ninh không buông tay mà tiếp tục bế anh lên lầu rồi đặt anh lên giường.
"Về rồi."
Mắt Yến Ninh hơi đỏ, Dư Thanh cũng không hỏi cậu đã đi đâu làm gì.
"Về là tốt rồi, ngủ đi."
Yến Ninh rất ít khi mơ, nhưng tối nay, cậu lại quay về thời thơ ấu.
Lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-e-sports-duoc-chon-lua/1501728/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.