Tiếng cười nhạo phản bác: "Ta còn tưởng ngươi đứng đầu Đội hai, ai ngờ chỉ là top ba mươi. Bây giờ có ba đội đệ tử ngoại môn, ngươi sao không tìm hiểu thử xem ai là người đứng đầu ba đội, ai là tam kiệt của ngoại môn?"
"Ta còn tưởng ngươi thế nào, ai ngờ tam kiệt cũng không biết. Cho ngươi biết, bây giờ tam kiệt của ngoại môn bao gồm Đông Phương Thắng của đội một, Giang Vân Hạc của đội hai, Phương Hoành của đội ba. Đông Phương Thắng năm nay mười bốn tuổi, là người nước Sở ở Đạo châu, nghe nói là đệ tử đích truyền của Đông Phương thể gia. Giang Vân Hạc năm nay mười sáu tuổi, đến từ thành Thanh Diệp, U châu. Phương Hoành mười tám tuổi, người nước Tề, Đạo châu."
Ý Thiên lưu ý nhớ tên ba người này. Dù sao mình cũng là đệ tử ngoại môn, nếu muốn trở thành đệ tử nội môn thì tam kiệt này chắc chắn sẽ là đối thủ cạnh tranh.
Ngồi ở trong góc phía đông so với Ý Thiên chính là Đông Phương Thắng và Giang Vân Hạc.
Đông Phương Thắng ngồi ở phía tây bắc. Hắn mới mười bốn tuổi, cũng không cao, thanh tú nhã nhặn, vẻ ngoài chỉ là trung bình, căn bản không thể so với Phương Hoành.
Giang Vân Hạc mười sáu tuổi, vóc dáng cũng tầm như Ý Thiên, ánh mắt lạnh lùng, mặc dù vẻ anh tuấn cũng không bằng, thế nhưng cũng là một mỹ nam tử.
Đông Phương Thắng làm cho người ta có cảm giác nhã nhặn, Giang Vân Hạc làm cho người ta cảm thấy lạnh lùng cao ngạo, Phương Hoành thì cho cảm giác bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-thanh/2279300/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.