“Ư… Ư… Ư…”
Cô gái mệt mỏi mở mắt ra. Đập vào mắt nàng là một người thanh niên xa lạ. Nàng cố gắng trấn tĩnh trong run sợ, và hỏi nhỏ:
“Ngươi… Ngươi là… ai?”
“Ta? Ta là người giúp cô báo thù rửa hận.” – Từ Phong đạm bạc nói.
Đầu óc cô gái xoay chuyển liên hồi. Mãi đến một lát sau, cô gái mới chấp nhận tin tưởng lời nói của hắn, bởi vì… nàng đã không còn gì để người khác có thể lợi dụng. Thân xác này ư? Thân xác ô uế này thì ai cần cơ chứ? Nàng cắn môi tự giễu.
Rốt cuộc, chẳng bao lâu sau, cô gái lấy dũng khí hỏi:
“Ngài… Không, đại nhân. Ngài sẽ giúp tiện dân trả thù thật chứ?”
Từ Phong nhẹ nhàng mỉm cười. Hắn rút ra cây kiếm nhuốm đầy máu tươi đưa cho cô gái, và chỉ tới cái thân xác mập mạp của tên quan tri huyện phía bên trái cửa lớn:
“Tất cả những kẻ xấu xa trong huyện phủ này ta đã xử lí sạch sẽ. Chỉ còn lại tên quan thối tha này. Ta tình cờ nghe được đoạn đối thoại của ngươi và hắn. Vì thế, ta dành cho ngươi đặc ân này. Hãy cầm lấy thanh kiếm và giải tỏa mối hận trong lòng của ngươi đi.”
Nghe Từ Phong nói, cô gái lại khóc, nhưng lần này, là nước mắt của sự vui mừng. Sau khi giải tỏa tất cả tâm lý, nàng nhìn về phía gã bụng phệ bằng ánh mắt oán độc. Cô gái dùng đôi tay nhỏ bé cố gắng nâng lên thanh kiếm tiến về phía gã.
Gã bụng phệ bị Từ Phong điểm huyệt, gã không thể động đậy, cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tuong-tan-trung/569155/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.