“Tình tính tang tình tính tinh tang... Tình tính tang tình tính tinh tinh... Tinh tính tang tinh tình tang tang...” 
“Dưới trăng đèn hoa rực rỡ... ơ... ơ... 
Sáng soi êm dịu sắc vàng lung linh 
Khắp nơi đào mai đua nở... ơ... ơ... 
Dưới ao cá lội bơi đùa tung tăng... ớ ơ...” 
Giữa đêm tối, tại quán rượu nọ, trong khi các bàn đều ngồi đầy khách, giữa quán, hai cô gái xinh đẹp vừa đánh đàn tỳ ba vừa hát. Khuôn mặt tươi cười như ngàn hoa đua nở, cô gái áo hồng vừa dứt, cô gái áo vàng đã hát nối. 
“Trên cầu dạo bước mông lung... ớ ơ... 
Ngắm xem đêm hỏi hoa đèn ngất ngây... í i... 
Não lòng lữ khách đường xa... há ha... 
Dừng chân ghé lại nghe vài khúc ca... há ha...” 
Hát xong cô gái áo vàng nghiêng qua dùng đôi tay ngọc lướt qua dây đàn, cô gái áo hồng cũng tiếp tục hát nối. 
“Chốn nhân gian bồng lai đâu khác 
Nâng tay lướt nhẹ phím đàn... á a... 
Cho người tri âm dừng chân ghé lại 
Cùng hòa lên khúc nhạc du dương...” 
“Tình tính tang tình tính tinh tang...” 
“Ba... Bốp... Bốp...” 
Khúc nhạc vừa dứt, khách nhân các bàn đều vội vàng nốc cạn ly rượu trên tay rồi đồng loạt vỗ tay khen hay. Riêng ở góc phải, một gã mặt tròn, mắt hí ăn mặc quần là áo lượt phe phẩy cây quạt tỏ vẻ thưởng thức. 
“Hay.” 
“Hay quá.” 
“Hay...” 
“Hay quá, hay quá cô chủ quán ơi...” – Phía cái bàn bên trái gần 2 người con gái nhất, một người trẻ tuổi áo đỏ lớn tiếng kêu lên. 
Rồi hắn đứng dậy, cúi người chào 2 cô gái và 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tuong-tan-trung/569287/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.