Phàm Khu dựa theo thông báo mà tìm tới nơi. Trong lòng hắn có phần thấp thỏm, vốn là một kẻ lưu hương, hắn cũng chỉ muốn có ăn. 
Hắn tiến lên, hướng về phía hơn mười người trước mặt. 
Một người với thân hình cường tráng, mặt lấm tấm râu nhìn hắn, ánh mắt sắc bén như dao, Phàm Khu lập tức cảm thấy cả người phát lạnh. Hắn tuy là một người thanh niên 18 tuổi, nhưng trải đời chưa nhiều, sức chiến đấu thực sự rất kém. Hắn có thể lưu lạc tới đây phần lớn cũng là nhờ vận may. Hắn khẩn trương nuốt nước miếng, toàn thân người lấm tấm râu này tỏa ra khí tức cuồng bạo khiến trong lòng hắn nảy sinh ý sợ. 
“Ta...Ta là Phàm Khu... Mới... Mới vừa nghe được thông báo, nói là...” 
Nghe Phàm Khu lập cà lập cập cả nửa ngày không nói rõ được ý mình, tên lấm tấm râu thực sự không kiên nhẫn nổi, ngắt lời: 
“Đúng rồi! Đúng là đây, không tìm sai.” 
Nói xong, hắn dùng một tay nhấc Phàm Khu lên như nhấc một con gà, kéo Phàm Khu ném về phía chín tên kia. 
Phàm Khu sợ tới mức nhắm nghiền đôi mắt, cả người run lên bần bật. Tên lấm tấm râu cũng bực tức vô cùng, chẳng biết là ý của ai nữa, không ngờ lại muốn hắn đi tiếp đón đám trẻ con này. Cả lũ ai nấy nhát như chuột, thấy hắn là run như cầy sấy. 
“Lại tới một người.” 
Chín người phía sau nhìn thấy Phàm Khu bị ném về bên này thì cười lên ha hả. 
Phàm Khu sợ hãi nuốt nước miếng một cái. Nếu không vì cái ăn, hắn thật sự 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tuong-tan-trung/569283/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.