Lý Trường Phong biểu tình nghiêm túc, trừng thuyền đối diện. Lý Trường Phong định ra lệnh né chiếc thuyền to thì đột nhiên thuyền đối diện ngừng áp sát. Một đoàn hai, ba mươi người lên đầu thuyền.
Trần Lạc không biết bọn họ là ai, hắn nhìn Lý Trường Phong, hiển nhiên gã cũng không biết họ.
Đang lúc đám người Trần Lạc khó hiểu thì từ thuyền đối diện truyền đến tiếng cười nhạt.
- Trường Phong huynh, lâu không gặp, khỏe không?
Một nam nhân hơn ba mươi tuổi xuất hiện, thân hình cao lớn, mặt đẹp trai, khí độ bất phàm. Nam nhân đứng trên đầu thuyền, tay cầm cây quạt, tay chắp sau lưng, từ trên cao nhìn xuống. Nam nhân cười tủm tỉm nhìn đám người Lý Trường Phong.
- Hứa Phi? Thì ra là ngươi.
Lý Trường Phong biết nam nhân này, có vẻ rất quen thuộc. Lý Trường Phong nhìn nam nhân lộ vẻ kinh ngạc, ánh mắt chứa vui mừng, sau đó trở nên tối tăm, lúng túng, phức tạp.
Lý Đông Tuyết thấy nam nhân tên Hứa Phi thì cực kỳ vui sướng, hưng phấn reo lên:
- Hứa Phi? Ngươi là Hứa Phi ca ca? Trời, Hứa Phi ca ca, rốt cuộc ta gặp lại ca ca!
Lý Đông Tuyết cảm xúc kích động nhảy lên thuyền đối diện, lao vào lòng Hứa Phi.
Lý Đông Tuyết kích động hưng phấn đến bật khóc:
- Hứa Phi ca ca, hu hu hu, ca ca có biết Tuyết nhi vì sớm ngày gặp lại đặc biệt mà chăm chỉ khổ luyện trong thế giới Thanh Phong, không nghỉ ngơi một ngày. Hôm... Hôm nay rốt cuộc gặp ca ca!
Hứa Phi đứng ở đầu thuyền, một tay vỗ lưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-vu/2156595/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.