Kỳ Lâu được xây theo hình vòng cung, chính giữa là sảnh lớn, hai bên có cầu thang dẫn lên các tầng phía trên, tổng cộng có ba tầng. Cửa chính của các phòng trên tầng đều được thiết kế ngược ra phía ngoài, mặt trong mỗi phòng có cửa sổ vừa hay đều bao quát phía dưới sảnh.
Bước vào bên trong sảnh chính liền cảm giác như một trường thi đấu cờ. Những chiếc bàn nhỏ đặt thành hàng dài, nhìn quanh đều thấy mọi người đang chăm chú đến ván cờ trước mặt. Không gian nghiêm túc tập trung, chốc chốc lại vang lên vài tiếng vui mừng hoặc than thở.
Thiên Tuyết cùng Đỗ Kỳ ngó đông ngó tây. Nàng liếc qua phía Long Thần Vũ để chắc chắn hắn không vào nhầm nơi. Bọn nàng cần ăn cần ngủ cần nghỉ ngơi, đâu cần chơi cờ.
Không để ba người các nàng đợi lâu, một tên tiểu nhị liền chạy ra:
“Các vị khách quan, muốn thuê phòng sao?”
Đỗ Kỳ mang tâm trạng hoang mang gật đầu đáp trả.
“Vậy mời các vị ngồi vào bàn, tiểu lâu của chúng tôi có quy định, các vị phải đánh thắng cờ mới được trọ.” – Tiểu nhị lời nói trôi chảy mạch lạc thốt ra, cùng lúc đem hai kẻ nãy giờ vẫn lộn xộn nhấp nhỏm về tình trạng bất động tạm thời.
“Hả?” – Cả Thiên Tuyết và Đỗ Kỳ đều thu hồi những động tác thừa thãi, đồng thanh kêu lên.
Thiên Tuyết tròn mắt nhìn tiểu nhị rồi bật cười nói:
“Trong thành này không phải chỉ có một khách điếm chứ?”
“Vẫn còn một khách điếm nữa, chỉ e các vị sẽ không thoải mái...” – Tiểu nhị trước sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-xuyen-tuyet/368930/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.