Cái thế ma quân Bích Nam Hùng nghe qua tím mặt, lão cố dằng sự ngạc nhiên qua một khắc, sau cùng trầm giọng bảo:
- Nữ nhi của lão phu không phải là hạng người như thế đó ?
Cừu Thiên Hiệp bất mãn hét to:
- Chẳng nhẽ ta bảo nàng là hạng người như thế ư ?
Cái thế ma quân càng nghĩ suy, càng uất hận, khiến đôi bờ vai gầy guộc của lão run lên từng chập.
Nhan Như Ngọc liếc thấy vội xê mình tới trước một bước trầm giọng thét to:
- hai vị hà tất phải lôi thôi, hiện giờ ta nên quay lại tìm Bích cô nương ! Chỉ cần cô nương nói thật, thì trắng đen phải quấy đều rõ ... !
Cừu Thiên Hiệp giận căm căm nói mau:
- Đúng đấy ! Chúng ta nên tìm hỏi Bích cô nương !
Cái thế ma quân cau mày khó chịu, đưa tay chỉ Cừu Thiên Hiệp noói to:
- Hỏi ! Nhứt định là phải hỏi ! Ngươi có dám đối chất hay chăng ? Hay là ngươi cố lánh mặt không đi ?
Cừu Thiên Hiệp cười lanh lảnh nói:
- Hừ ! Cừu mỗ nào phải hạng người như thế ? Dù có chui vào hang hùm ổ rắn ta quyết chẳng từ nan !
Nhan Như Ngọc cau maày nhìn Cái thế ma quân nghiêm giọng bảo:
- Xin tiền bối hãy an tâm có ta bảo đảm họ Cừu !
Cừu Thiên Hiệp cau mày trợn mắt nhìn Nhan Như Ngọc hét to:
- Không ! Ta chẳng cần ai bảo đảm tiền bối với ta đồng đi tìm lệnh ái !
Cái thế ma quân dịu giọng nói:
- Hay lắm ! Thôi chúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thiet-thu-truc-kiem/1913557/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.