Thương Mục Kiêu hoàn toàn không coi mình là người ngoài, chọn một chai vang đỏ Penfolds từ tủ rượu, thành thạo mở nắp chai, lại lấy ra hai thêm hai cái ly nữa.
"Hôm nay trăng tròn nè, thầy chỉ em ngắm trăng đi." Rót rượu vào chiếc ly chân cao, cậu ta đưa cho tôi một ly, rồi cầm một ly đi về phía ban công phòng khách.
Nhìn chằm chằm bóng lưng cậu ta, tôi nhấp một ngụm rượu trong ly, hương nho nồng nàn quyện với mùi rượu nhanh chóng chiếm trọn khoang miệng, để lại chua nhẹ và độ cay thích hợp nơi đầu lưỡi.
Nếu là trước kia, tôi nhất định sẽ dành thời gian để nhấm nháp ly rượu này, cảm nhận trải nghiệm tuyệt vời của vị tannin(*) tràn trên đầu lưỡi, không bao giờ phụ lòng công sức của những người làm rượu. Nhưng bây giờ tôi lại không hề có tâm trạng để từ từ nếm rượu, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc mọi chuyện đêm nay.
(*) Tannin là hợp chất hữu cơ vị đắng, có nhiều trong trà, cà phê và rượu vang.
Vì sao tôi lại đưa cậu ta về nhà?
Mang theo câu hỏi không có lời giải đáp, tôi ngửa đầu một hơi uống hết rượu trong ly, đặt ly rỗng lên quầy bar, điều khiển xe lăn đi về phía Thương Mục Kiêu.
"Đứng sang một bên đợi đi, chỉnh xong tôi gọi cậu lại." Tôi đuổi cậu ta sang một bên, bật kính thiên văn bắt đầu hiệu chỉnh góc độ.
Lúc tôi điều chỉnh, Thương Mục Kiêu yên lặng khoanh tay dựa vào một bên, đảo đảo ly rượu, không nói gì. Khi đã xong, tôi tránh ra, vẫy tay gọi cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-bat-tan-chang-chay-het/1844245/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.