Khả năng tự chủ tan thành mây khói, Bạc Lan Huyền thò đầu lưỡi ra, nhẹ nhàng chạm vào tuyến thể của Giang Vụ Oanh.
Đầu lưỡi của alpha còn chắc nịch và có lực hơn người bình thường, Giang Vụ Oanh bất giác giật nảy người, run rẩy khẽ rên một tiếng.
Dưới tác động kép của yếu tố sinh lý và tâm lý, Bạc Lan Huyền gần như phát điên.
Ngọn lửa cháy bừng như muốn thiêu rụi tất cả, nhưng chiếc xe đang chạy bỗng nhiên dừng lại. Mẫn Cảnh Thành xấu hổ mà vẫn giữ được phép lịch sự, lên tiếng: "...Bạc, Bạc tổng, đã đến Hối Linh Uyển rồi ạ."
**
'Bạc Lan Huyền' là một người làm việc vô cùng liều mạng, phần lớn thời gian trong năm đều ở lại công ty. Vì vậy, những người hầu trong biệt thự lưng chừng núi gần như chỉ nhận mức lương cao để làm những công việc nhàn hạ.
Lúc này bên ngoài trời đã nhá nhem tối, quản gia Loan Ngọc Khôn đang tùy tiện làm cho mình chút đồ ăn tối, chỉ chờ đến lúc cho ra nồi thưởng thức thì nghe thấy cửa lớn "rầm" một tiếng mở toang.
Loan Ngọc Khôn giật mình, quay đầu lại thì thấy Bạc Lan Huyền bế một người, bước nhanh như gió lốc vào trong. Vừa đi, hắn vừa vội vàng hỏi: "Chú Loan, Trịnh Do Khiếu đến chưa?"
"Đây rồi," một người cầm theo hộp y tế từ ngoài cửa chậm rãi bước vào, vừa đi vừa nói: "Vừa tới đã thấy cậu ôm người chạy như thi chạy cự ly 100 mét, sao thế? Người cuồng công việc như cậu cũng động lòng xuân rồi à?"
Trịnh Do Khiếu xuất thân từ gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-gia-gia-la-tho-o-om-yeu-van-nguoi-me/2721032/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.