Vẻ mặt Bạc Lan Tức đông cứng lại trong nháy mắt, mặt hắn lạnh tanh như nước, nói: "Giang Vụ Oanh, đùa giỡn cũng phải có chừng mực thôi."
Hốc mắt Giang Vụ Oanh vẫn còn đỏ hoe, cậu vốn vô cùng mềm yếu, từ hình dáng đến tính tình đều giống như một chú thỏ nhỏ, không có chút nóng nảy nào, Bạc Lan Tức luôn cảm thấy mình có quyền làm tổn thương cậu mà không cần phải bận tâm, chưa bao giờ nghĩ rằng cậu lại có thể thốt lên hai chữ "ly hôn".
Thế mà, cậu không những nói ra, mà còn lặp lại một lần nữa: "Tôi không nói giỡn, sinh nhật của tôi còn chưa đến, cũng sẽ không vì chuyện này mà tức giận, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi mới quyết định ly hôn."
Biểu cảm của thỏ con rất chân thành, không hề biểu lộ chút cảm xúc nào, trông không giống như đang bàn về hôn nhân, mà giống như đang trao đổi về việc mua kẹo ở cửa hàng tiện lợi.
Bạc Lan Tức có chút luống cuống, càng thêm lớn giọng để che giấu sự bối rối của mình: "... Chưa đến thì chưa đến! Giang Vụ Oanh, cậu thật sự cho rằng kết hôn chỉ liên quan đến hai người chúng ta thôi sao? Cậu nghĩ rằng mình có thể tự quyết định chuyện ly hôn à?"
Ánh mắt của Omega ướt đẫm, như chứa đựng một dòng nước suối lạnh.
Đầu ngón tay mềm mại của cậu nhẹ nhàng siết chặt quyển sách trong tay, giọng nói cẩn trọng: "Hai chúng ta kết hôn, còn liên quan đến người khác sao?"
Bạc Lan Tức vẫn luôn biết Giang Vụ Oanh rất ngây thơ, đồng thời hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-gia-gia-la-tho-o-om-yeu-van-nguoi-me/2721033/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.