Dòng sông chảy mãi chảy mãi , nó bắt từ đoạn đường này qua đoạn đường khác , rất nhiều người đã nhìn thấy nhưng chẳng ai chú ý đến đấy là gì hay có thứ gì trong đó , cuối cùng nó bị mắc vào 1 bụi cây , tiếng khóc của đứa bé vang lên , tiếng khóc thất thanh khiến cho 1 cô giúp việc tại 1 ngôi biệt thự nghe thấy trong lúc đi ngang qua chỗ trồng táo , bà liền vào đó và thấy 1 cái giỏ có 1 đứa bé thì bà liền vội vàng mang nó về biệt thự
'' PHU NHÂN , PHU NHÂN .. ''
Bà ta lên tiếng gọi bà chủ trong nhà
'' chuyện gì ? ''
1 giọng nói rất nhẹ nhàng vang lên
'' đứa bé này ... ''
'' BÀ MANG ĐÂU RA 1 ĐỨA BÉ VỀ THẾ NÀY ? ''
Giọng nói có 1 chút gì đó ngạc nhiên pha lẫn sự ghê tởm của bà chủ nhà
'' nhưng ...thực sự đứa bé này rất đáng thương ...''
'' thôi đi ....thích thì bà đem về mà nuôi đi , ta không quan tâm ....thứ dơ bẩn gì đâu không ''
Nói rồi bà quay bước trở lại phòng của mình với đứa con gái cũng vừa mới sinh xong ...
Bà giúp việc nghe vậy thì chỉ có thể đem đứa bé này về nuôi chứ thực sự không còn cách nào khác , nó quá tội nghiệp ...
_________
Căn nhà mà bà ta ở cũng chẳng có gì nổi bật mà chỉ là 1 căn nhà 4 tầng bình dân như ở Việt Nam hay làm , trong gia đình dụng cụ cũng chẳng có nhiều chỉ gọi là đầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-gia-lanh-lung-va-tieu-thu-de-thuong/2020895/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.