Cơn mưa rơi trong màn đêm đên u buồn , bước đi trong làn mưa rơi trắng muốt trời đất .
Cảm giác như muốn ngã khuỵu xuống .
Từng bước đi trở nên thật nặng nề nó đặt tay lên chiếc vòng cổ với những kỉ niệm tình yêu ngày nào nó từng trải qua .
nó quay lại , nhìn căn nhà mờ ảo bởi nước mauw kia mà lòng đau như cắt .
Lòng thầm hận người nào đó tại sao không chịu đuổi theo nó và nói 1 câu '' tha thứ ''
đứng chờ nhưng vẫn chẳng nhận được gì nó quay bước đi ra khỏi cánh cổng đang rang rộng chào mừng sự ra về của nó .
Vừa đi nó vừa nghĩ nghĩ những gì đã xảy ra trong bao lâu qua nhưng không thể nào còn tâm trí để có thể nhớ nỏi cái cảm giác mà hắn đã ruồng bỏ nó không thể nào tưởng tượng được cái cảm giác khi không có đến 1 vòng tay yêu thương của 1 người mẹ
nó chưa từng cảm nhận được cái ôm ấm áp của mẹ những lời nói ngọt ngào , dịu dàng mà đầy sự yêu thương của tình mẫu tử thiêng liêng .
Nó đi lang thang đến 1 căn biệt thự rồi sau đó mọi thứ dần dần biến mất trong bóng đêm .
Không còn gì cả
Bỗng nhiên lúc đó nó tỉnh dậy trước mắt nó 1 cánh rừng đen u ám đến rợn người
Tiếng chim vang lên như 1 thứ tiếng kêu chết chóc
Cảm giác sợ hãi ập đến bên nó
Lúc này giá như có ai đó đến và đưa nó đi , đi ra khỏi nơi này
Bỗng có 1 ánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-gia-lanh-lung-va-tieu-thu-de-thuong/2021050/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.