2 tiếng ngồi ăn mà trong bàn ăn chỉ phát ra tiếng nói chuyện miên man của Lãm và Tiểu Mễ .
Nó thì im lặng vì hắn . còn hắn im lặng vì điều gì thì có hỏi nó hiện gờ thì cũng vô ích thôi , ngay cả nó cũng đang thắc mắc là không biết chuyện gì lại xảy ra với hắn . Tệ hại hơn nữa là nếu ăn xong mà hắn vẫn giữ cái bộ dạng này thì nó sẽ lo lắng chết mất . Nên vì vậy chắc phải hủy cuộc đi chơi mất .
________________________Ăn xong .
Ra khỏi nhà hàng hắn đi đường phía tay trái Lãm và Tiểu Mễ đi bên tay phải để đến quán karaoke , còn có mình nó là đang đứng giữa quan sát tình hình .
Bỗng nhiên nó chạy theo Tiểu Mễ và Lãm
'' Tiểu Mễ...cậu....cậu và anh Lãm cứ đi đi , mình và Long có việc nên có lẽ không đi đâu .
'' Sao vậy ? ''
'' à thì .....thôi , đi đi ''
Nói rồi nó chạy thật nhanh theo hắn . Lúc đó Lãm ngoái đầu lại nhìn theo bóng lưng của hắn.
Hồi nãy trong quán ăn không phải Lãm không nhận ra sự thay đổi của hắn chỉ là anh không muốn nhắc tới nên chỉ đành vờ đi cho qua chuyện .
Lúc này anh thật sự hi vọng nó sẽ là 1 ngọn lửa thắp sáng và làm ấm cho hắn .
Cộp Cộp Cộp .
'' ANH LONG ''
Nó chạy hì hục đến chỗ hắn , mồ hôi đã bắt đầu tứa ra trên trán , tiếng thở dốc vang lên . Cuối cùng chỉ đứng cách hắn 1m thì nó dừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-gia-lanh-lung-va-tieu-thu-de-thuong/2021094/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.