Thiên Khải Thành.
Tắc Hạ Học Cung.
Một loạt học sinh đang ngồi đó học tập, không ai trong bọn họ không phải
nhân tài mà các châu phủ tìm trong trăm dặm mới được một người, trải
qua muôn vàn cay đắng mới có thể tới Tắc Hạ Học Cung ở Thiên Khải
Thành học tập. Giờ học hàng ngày họ luôn học tập nghiêm túc, nhưng chưa
bao giờ coi trọng như hôm nay.
Bởi vì người giảng bài hôm nay là Lý tiên sinh của học đường.
Bài học này, tên là Tĩnh.
“Thánh nhân chi tĩnh dã, phi viết tĩnh dã thiện, cố tĩnh dã; vạn vật vô túc dĩ
nao tâm giả, cố tĩnh dã. Nếu muốn làm nên đại sự, phải tĩnh như Thái Sơn,
mới có thể lay động thiên địa.”
Các đệ tử ngồi xếp bằng, nhắm mắt học tập, đây là đợt giảng bài một năm
một lần của Lý tiên sinh ở ngoại viện. Trong học đường chia ra làm nội viện
và ngoại viện, học tập ở ngoại viện là nghe giảng, nội viện mới có thể lạy
các vị trưởng lão hoặc Lý tiên sinh làm thầy. Cho nên người ở ngoại viện
một năm mới được thấy Lý tiên sinh một lần, đây là cơ hội cực kỳ hiếm có,
bọn họ cũng mong chờ bài giảng này đã lâu. Cho nên ai nấy đều hết sức
yên tĩnh, hết sức nghiêm túc.
Phía ngoài đại sảnh, có một người eo dắt sáo ngọc, gương mặt tuấn tú,
chính là một trong Bắc Ly bát công tử, Nhã công tử Lạc Hiên. Một người
khác toàn thân đen kịt, đội mũ trùm, chính là Sửu công tử Mặc Hiểu Hắc.
“Lần này tiên sinh dạy bài Tĩnh?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/49365/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.