Thẩm Miên không để ý đến ánh mắt đầy kinh ngạc của đám bạn học, anh kéo ghế, gần như hoảng loạn chạy ra ngoài.
Vì quá thất kinh nên lúc chạy tới cửa, mũi chân anh va một phát vào cánh cửa sắt cứng rắn, một chân mất đi tri giác.
Diệp Kình vội vã đuổi theo: "Lúc trực nhật về tôi nghe nói ba Dung Duyệt đến tìm người.
Trước đó, chủ nhiệm lớp thằng bé phát hiện nó không đi học nên gọi điện thoại cho chú.
Sau đó chú ấy cũng phát hiện Dung Duyệt không ở nhà bèn chạy tới tìm người!"
Thẩm Miên lập tức chạy sang khối sơ trung.
Anh vào phòng giáo viên liền thấy tất cả mọi người đang ồn ào bàn tán, trong miệng bọn họ không ngừng xuất hiện tên Dung Duyệt.
"Đúng vậy, lớp 7 trường trung học Lung Cảnh có học sinh mất tích trên đường đi học." Chủ nhiệm lớp Dung Duyệt - Cốc Vũ Hội - đang liên lạc với cảnh sát.
Dung Hoài ngồi trước mặt cô, ôm đầu, tuyệt vọng đến mức không thể tiếp tục suy nghĩ.
"Chú!" Thẩm Miên tức khắc chạy tới.
Dung Hoài bị anh lung lay, lúc này mới hoàn hồn: "Thẩm Miên."
Thẩm Miên nhíu mày: "Xảy ra chuyện gì thế ạ?"
Thực ra chi tiết Dung Hoài có thể nắm được cũng không khác với những gì Diệp Kình kể cho lắm.
Trong giờ làm việc, Dung Hoài nhận được điện thoại của Cốc Vũ Hội, cô nói muộn rồi nhưng Dung Duyệt vẫn chưa đến lớp, hỏi hắn có phải thân thể Dung Duyệt khó chịu muốn xin nghỉ không? Dung Hoài hoảng sợ, hắn lập tức dọc theo con đường đến trường của Dung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-nien-sat-vach-dep-nhu-hoa/191318/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.