Edit: Shion | Beta: Aimee Mae
“Thời gian dài đằng đẵng không khiến hắn cảm thấy xa xôi, mà là hai ba chuyện không thể vãn hồi.”
— Borges
Lúc đồng hồ báo thức vang lên, Thẩm Miên mới mở mắt.
Rèm cửa đáng lẽ được che kín lộ ra một khe hở.
Anh bị ánh mặt trời chói chang làm đau mắt.
Người đàn ông bề ngoài tinh anh, nhưng nội tâm vẫn là một thiếu niên phiền phức, lề mề ngồi dậy rồi ra khỏi phòng ngủ.
Căn hộ mẹ anh chọn có vị trí rất tốt.
Rạng sáng, mặt trời chiếu vào, cả căn nhà tràn ngập mùi nắng.
Trên ghế sô pha có một “đống tướng” đang cuộn mình, vẫn bướng bỉnh chống lại sự thuần phục ấm áp của ngoại giới.
Thẩm Miên đi qua, bới được vài tầng phát hiện mình đào phải một đôi chân trắng nõn.
Anh đổi hướng kéo chăn, lúc này mới trông thấy khuôn mặt của Dung Duyệt.
Một khuôn mặt chỉ cần nhìn sẽ khiến người ta ngừng thở.
“Dung Duyệt.” Thẩm Miên ổn định tâm tình rồi gọi hắn.
Dung Duyệt mơ màng mở mắt.
“Hôm nay em có việc gì không?”
Dung Duyệt gật đầu.
“Em phải đến trường và đài phát thanh một chuyến.”
“Vậy mau dậy đi!”
Dung Duyệt đáp một tiếng, sau đó lại rúc vào trong chăn.
Thẩm Miên thấy dáng vẻ của hắn, muốn nói lại thôi, bàn tay đã đưa ra cũng do dự một hồi, cuối cùng vẫn lặng lẽ rời đi.
Chờ anh chuẩn bị xong bữa sáng, Dung Duyệt cũng rửa mặt xong, chậm chạp đi ra từ phòng tắm.
Mái tóc đen rối bời, đôi chân thon dài lúc ẩn lúc hiện dưới chiếc quần sooc.
Rõ ràng bọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-nien-sat-vach-dep-nhu-hoa/191385/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.