Cô Đàm gật đầu:
“Trả lời đúng! Em cũng có thể chọn một món đồ.”
Vệ Dịch cẩn thận quan sát từng món đồ trong tủ trưng bày, rồi chỉ vào bức ảnh tốt nghiệp trong khung:
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
“Em muốn cái này.”
Cô Đàm mở cửa kính, lấy bức ảnh ra đưa cho Vệ Dịch.
Giang Ly chăm chú nhìn vào lưng Vệ Dịch. Khi viết chữ, cô đã cảm nhận được một vết sẹo nổi lên trên lưng cậu , giống như dấu vết của một vết thương.
Vệ Dịch có sẹo ở lưng?
Nghĩ đến những dấu vết như vết hôn trên cổ cô Đàm đều là manh mối được vẽ lên, Giang Ly lập tức nghi ngờ rằng vết sẹo của Vệ Dịch cũng có thể là một manh mối.
Thêm nữa, vết sẹo trên lưng Vệ Dịch khiến cô liên tưởng đến con d.a.o gọt hoa quả dính m.á.u mà cô tìm thấy trong ngăn bàn mình. Dựa trên cảm nhận sơ bộ, độ dài của vết sẹo gần như khớp với bề rộng của con dao.
Đúng lúc này, Trình Lam bước vào văn phòng cô Đàm, nói:
“Cô Đàm, em cũng muốn trả lời câu hỏi.”
Cô Đàm nhìn Trình Lam, hỏi:
“Biển nhỏ nhất thế giới là biển nào?”
Trình Lam, vốn đang căng thẳng từ lúc bước vào, thở phào nhẹ nhõm:
“Biển Marmara!”
Cô Đàm gật đầu:
“Đúng rồi. Em chọn một món đồ đi.”
Trình Lam để ý thấy ánh mắt Giang Ly dừng lại ở góc dưới bên phải của tủ, liền thử nói:
“Em chọn cuốn… sổ đó?”
Sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-nu-linh-moi-tren-con-duong-tro-thanh-anh-hau/2595599/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.