5
Hai ngày sau, cảnh sát đã phát hiện manh mối mới.
Chỗ góc khuất của camera giám sát, ở góc cua chỗ lối vào ngõ tối kia, cảnh sát phát hiện ra một đoạn áo đen lóe lên một cái rồi biến mất.
Sau khi phóng to và so sánh nhiều lần, bóng của kẻ khả nghi đã chiếu lên bức tường đối diện con ngõ trong giây lát.
Phân tích cho thấy, chủ nhân của chiếc bóng đó là một người đàn ông trưởng thành, dáng người cao ráo.
Nghĩa là Bành Nguyệt quả thật đã thấy một người nào đó ở góc cua, rồi đi theo gã.
Nhưng manh mối này không mang lại cho chúng tôi bất kỳ hy vọng nào.
Những ngày tiếp theo cảnh sát điều tra mọi mối quan hệ xã hội, cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì.
Đến lúc này, tâm lý của tôi cuối cùng cũng bắt đầu không kiểm soát được.
Không phải lạc đường, mà là bị dụ dỗ.
Bành Nguyệt biết người kia…
Là ai?
Gã sẽ làm gì Bành Nguyệt?
Có phải gã sẽ đập gãy chân cô bé ép cô bé đi ăn xin như trong tin tức không? Hay là bán cô bé lên trên núi, nơi mà cô bé có khả năng sẽ chết đói bất cứ lúc nào?
Hay là… Trong đầu tôi hiện lên hình ảnh một cô bé như một con búp bê rách nằm trong thùng rác bẩn thỉu đầy máu me.
Bành Nguyệt… sẽ giống cô bé đó ư?
Tôi phải làm gì đây?
Tim tôi như bị khoét một đường, bị vật nhọn đâm vào, vừa tàn nhẫn lại vừa không ngừng khuấy động, đau như xé lòng.
72 giờ trôi qua.
Bảy ngày trôi qua.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-nu-mac-vay-hoa-nhi-trong-long-giam/2227516/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.