Có lẽ là, cái cảnh này, khiến cho cô không giải thích được đem những lời kia, nói ra.
Bạc Sủng Nhi nghĩ tới đây, không nhịn được vươn tay, ôm chặt lấy Tịch Giản Cận, thân thể Tịch Giản Cận hơi chấn động một chút, lập tức, cánh môi nóng bỏng, rậm rạp chằng chịt rơi vào trên ngực, trên lưng, xương quai xanh của cô......
Môi lưỡi của anh, mỗi một lần đều phóng thích ra một luồng lửa nóng, bất kỳ chỗ bị anh liếm hôn qua, đều lưu lại hơi thở của anh.
Cô từ từ trong hơi thở này, mất phương hướng chính mình, cảm giác được ngón tay của anh, chạm đến chỗ mẫn cảm thần bí của cô, cô không nhịn được nhẹ nhành khẽ rên một tiếng, thân thể co rúm lại rụt lại, liền dán gần thân thể anh.
Lòng bàn tay của anh, có một vết chai, là thời gian dài cầm súng lưu lại, cọ lấy mềm mại của cô, mang ra cảm giác kích thích, thậm chí mỗi một lần, tay của anh khẽ động, thân thể cô liền run rẩy theo một chút, anh không nhịn được hài lòng cười khẽ một tiếng.
Thân thể anh, sớm đã cứng rắn, cô cũng đã chuẩn bị xong, cô nghe được anh cười khẽ, khuôn mặt nhỏ lặng lẽ đỏ lên, vô ý thoáng nhìn, phát hiện anh chỉ nhìn thân thể cô chằm chằm, không chớp mắt một cái, nhìn đến toàn thân cô đều bắt đầu nóng lên, thiêu đốt, cô không nhịn được hơi nhúc nhích, lập tức, nghe được anh kêu khẽ, ngay sau đó cô cảm giác được ngón tay của anh, đã đưa vào trong thân thể cô.
Tàn thân Bạc Sủng Nhi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-phu-nhan-vo-lai/1968967/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.