Vương Kì Hạo bế Âu Hân ra ngoài, vừa đúng lúc Trương Hạ lái xe tới. Vừa xuống xe, Trương Hạ chạy vội đến thì bắt gặp thiếu soái nhà mình đang bế một cô gái. Định lên tiếng hỏi thì cô gái được Vương Kì Hạo ôm trong lòng quay ra, Trương Hạ chết sững tại chỗ.
Là Thiếu phu nhân?! Thế mà là Thiếu phu nhân. Trương Hạ tròn xoe hai mắt, Âu Hân nhìn cậu cười một cái.
Vương Kì Hạo bế Âu Hân vào trong xe, Âu Hân muốn ngồi xuống ghế nhưng ai kia không hề có ý định muốn buông cô ra nên Âu Hân ngoan ngoãn ngồi im trong lòng. Xe khởi động, không khí trong xe vô cùng yên tĩnh.
Âu Hân có thể do vẫn còn mệt, xung quanh lại yên tĩnh không ai nói gì nên cô nhanh chóng gục vào ngực Vương Kì Hạo ngủ. Vương Kì Hạo vẫn một mặt lạnh lùng ôm cô, nhưng ánh mắt dịu dàng không một gợn sóng nhìn cô vợ nhỏ ngủ trong lòng. Trương Hạ lái xe, thầm nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt lấm lét nhìn gương chiếu hậu.
Xe về đến Tử Uyển, Vương Kì Hạo đi thẳng một đường bế Âu Hân lên lầu. Lúc này trái tim đập căng thẳng của Trương Hạ mới đập nhẹ nhàng lại. Cuối cùng cuộc sống sau này của cậu có thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời rồi, tâm trạng có thể không vui sao? Trương Hạ mang tâm trạng vui vẻ đi báo tin mừng cho Viên quản gia.
Viên quản gia đang cùng Ôn Tuyết và dì Lý ở trong phòng bếp. Vừa thấy Trương Hạ đi vào, Viên quản gia nhìn lướt qua cậu, thầm thở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-soai-phu-nhan-tron-nua-roi/275348/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.