Mộc Cẩm Nhu cắn môi gương mặt uất ức, mà Mộc Văn Bách cũng nghiêm mặt, một bộ chấp nhận.
Mộc Văn Vũ đang ra mặt thay bọn họ, mà rõ ràng những người khác cũng đều nghiêng về hai chị em này, ở trong mắt bọn họ, hình tượng chị ác thiên vị em trai ruột như Mộc Vãn này đã rõ ràng.
Mộc Vãn đau lòng Mộc Văn Vũ không làm được việc lớn, cũng có chút chua xót tình cảm chị em đạm bạc.
"Em cả nói chị không muốn em hai tốt?" Giọng Mộc Vãn trầm vài phần, ánh mắt nhìn về phía Mộc Văn Vũ hàm chứa vài tia thất vọng: "Em cả nhập ngũ hai năm, năm thứ nhất thi hành nhiệm vụ bị đầu đạn xuyên qua lồng ngực, suýt nữa bỏ mạng, đến bây giờ còn có một vết sẹo dữ tợn; năm thứ hai gặp cực hàn, bắp chân cũng bị tật thương hàn, mỗi khi khí trời mưa dầm tựa như cùng vạn con kiến căn tim, đau đớn khó nhịn; rõ ràng đã đến tuổi thành thân, nhưng vẫn còn độc thân một mình, mặc dù hai năm qua em có thành tích nổi bật, tạo uy vọng trong quân đội, ở trong lòng chị, em chỉ là đứa em trai nhát gan thích khóc khi còn bé, thân em bị thương, đau ở lòng chị.
Nếu chị hiểu nỗi đau khổ trong đó, sao nhẫn tâm để cho em hai đi theo chịu tội giống em.
"Mộc Vãn nói xong, trong mắt ẩn chứa nước mắt: "Mặc dù em hai đường xa mà đến, ngay cả ta người chị hai là chị em cũng chưa từng tới cửa, nhưng chị thân là chị, cũng chuẩn bị đồ ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-soai-yeu-em-moi-ngay/2545185/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.