"Có điều tra được tên của cô ta không? "
[Việc này...đều nằm trong thông tin mật của tổng hệ thống nên không thể tiết lộ]
"Có nghĩa là ngươi biết?"
[......Tôi không biết...]
"Không biết thì nói luôn đi, bày đặt..."
Hệ thống: [...] Ký chủ, ánh mắt khinh bỉ đó là sao! Bớt tổn thương nhau tí thì chết ngài à!? Hứ!
"Mà làm thế nào để qua được đây?"
[Ký chủ, con rối ở sau lưng ngài kìa...]
"..."
__________________________
"Ngải Mễ, cẩn thận!!!" CHOANG!!!
Những chiếc đinh sắc nhọn lơ lửng trên không trung nhằm vào hai con người đang chật vật đứng dậy. Ý Viên may được Daniel bảo vệ một phen không thì đã biến thành cả người toàn đinh.
"You must be here with me forever! Forever!!!" (Chúng mày sẽ phải ở lại đây với tao mãi mãi! Mãi mãi!!!) Và kèm theo đó là giọng cười điên cuồng cứ thế vang lên.
Giờ phút này trên trán của Ý Viên đã hiện đầy gân xanh...
A few moment later...
"Cho mày chết! Cho mày chết! Dám trêu ngươi tao, tao cho mày nát người luôn!&#&@[email protected]#&..."
Daniel đứng đờ ra nhìn người nào đó đang điên tiết cầm con rối nện lấy nện để trên sàn gạch. Đầu tóc con rối gần như bù xù, quần áo nát tươm, nhìn chẳng còn giống một món đồ chơi mà là một phế thải...
Cô sợ thì sợ, nhưng cũng phải có giới hạn.
Ông đây mà điên lên thì...sợ? Sợ cái cóc khô ý!
"Ngải, Ngải Mễ, em làm vậy liệu được sao?" Nó nguy hiểm như thế, hành động máu điên của cô có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-than-yeu-nghiet/1666226/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.