A Kim cắn răng, "Lão đại, cùng bọn họ nói những lời vô nghĩa như thế làm cái gì chứ?!"
Nghiến răng nghiến lợi nói: "Lão tử hôm nay cho dù chết, cũng muốn kéo mấy đệm lưng* này đi theo cùng!!"(* 垫背/dianbei/đệm lưng,chịu tội thay).
Dứt lời, Hàn Mộ Vi chỉ nghe thấy "Phanh, phanh, phanh" những tiếng súng vang lên, có nhiều người tiến vào bên trong đây hơn, còn đứa trẻ được cô bảo vệ kĩ càng trong ngực chậm rãi mở to đôi mắt, nhìn cô một cái, "Chị...... Chị?"
Đôi môi khô khốc kia sau khi nói được một câu như thế,liền chậm rãi lại khép lại......
Sương khói cuối cùng cũng tan dần đi, một bàn tay kéo Hàn Mộ Vi đứng dậy, Hàn Mộ Vi chỉ cảm thấy bản thân đã bị khói làm sặc đến mức không thể thở được, nước mắt đều chảy ra, nhưng cô lại nhìn thấy rõ ràng, gương mặt quen thuộc của đối phương......
Mặc...... Dung Uyên?
Hàn Mộ Vi nói: "Mau...... Đưa nó đi đến bệnh viện......"
Nói xong, cô liền trực tiếp ngất đi......
OOOOOO
Thời điểm mở mắt tỉnh dậy,trời đã tối rồi.
Những vết thương trên người hình như cũng đã được băng bó lại hết rồi, nhưng hơi cử động một tí,vẫn còn chút cảm thấy hơi đau.
Nhìn qua bên cạnh, chỉ thấy Mặc Quân Dư đang nằm ở trên giường bệnh bên cạnh, hai chiếc giường bệnh được đặt ở cạnh nhau, bàn tay Mặc Quân Dư đang nắm chặt lấy tay Hàn Mộ Vi không buông.
Hệ thống thông báo: Chính nghĩa giá trị của ngài đã tăng thêm 1000 điểm!
Hệ thống thông báo: Mặc Quân Dư đối với ngài tăng lên 100 điểm hảo cảm giá trị!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-tuong-dai-nhan-sung-nhe-mot-chut/95061/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.