Tiểu Quang, em nói thật cho anh nghe, chuyện này là em cam tâm tình nguyện sao?” Nhìn Liên Kỳ Quang vẫn vô tâm ngồi xếp bằng trên giường chơi game, trong lòng Liên Dục Thành vẫn có chút không cam lòng.
“Ân.” Liên Kỳ Quang gật đầu, nghĩ nghĩ một chút, buông máy tính trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn Liên Dục Thành: “Anh thích đứa nhỏ không?”
“Cái gì?” Nhất thời Liên Dục Thành có chút không bắt kịp suy nghĩ của Liên Kỳ Quang.
“Nếu anh cũng thích đứa nhỏ, chờ tôi sinh rồi sẽ tặng một đứa cho anh.” Liên Kỳ Quang cầm mắt tính, chơi típ: “Dù sao cũng có hai đứa.”
“…” Liên Dục Thành.
“Tôi đã nói với Thiệu Huyền.” Tựa hồ nhận ra tâm tình Liên Kỳ Quang không tốt, Liên Kỳ Quang tắt máy tính nhét xuống gối đầu: “Chờ qua một đoạn thời gian nữa, cơ thể tôi khỏe rồi sẽ cùng về khu ba trụ.”
“Quay về khu ba?” Liên Dục Thành có chút kinh ngạc.
“Ừm.” Mặt không chút biến đổi gật gật đầu: “Tôi không thích nơi này, tôi muốn quay về khu ba.”
“Tốt, anh sẽ dọn phòng cho em.” Liên Dục Thành nhếch khóe môi, sung sướng nói.
“Không cần, Thiệu Huyền nói anh ở cùng chị dâu, chúng ta không tiện ở chung, vì thế chuẩn bị mua một căn nhà mới.”
“Ai là chị dâu của em?” Liên Dục Thành nhíu mày, xùy lạnh một tiếng, đáy mắt xẹt qua một tia mất tự nhiên.
Liên Kỳ Quang có chút kỳ quái nhìn Liên Dục Thành, không phải anh cùng Long Ảnh ở cùng một chỗ sao? Kia vì sao lại không thừa nhận?
“Đúng rồi.” Tựa hồ nghĩ tới gì đó, chân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-tuong-vo-ngai-co-thai-roi/1476969/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.