Nếu không nghĩ thông suốt cô ấy sẽ tuyên bố độc thân.
Câu trước thì là cô ấy sẽ trở về nếu cho qua được chuyện kia hoặc nhớ đến anh, cái này chính ra chỉ là lừa anh mà, câu sau mới là ý muốn chân thật của cô. Nhậm Ngạn Đông đã im lặng tự ngẫm không nói chuyện một hồi lâu.
Mà anh cũng không biết nói thế nào.
Gió lạnh thỉnh thoảng thổi qua bể bơi tạo nên từng vòng gợn song.
Nước hồ như gương phản chiếu ánh trăng cùng các ngôi sao nhỏ nháy mắt biến thành hư ảnh.
"Em không có gì muốn hỏi anh sao?" Nhậm Ngạn Đông phát ra thanh âm khàn khàn.
Thịnh Hạ cảm thấy không cần thiết, giải thích cho lời nói đối đối với cô mà nói thật vô nghĩa. Sự thật vốn dĩ chính là như vậy. Đơn giản rằng dù chuyện cô có thể nghĩ thông suốt hay không thì chắc gì có thể lý giải được cho vấn đề nơi anh.
Trầm mặc mang theo ý nghĩa cam chịu, cô không muốn hỏi gì hết.
Nhậm Ngạn Đông: "Nếu em không có gì muốn hỏi, anh sẽ nói về chuyện anh đơn phương yêu thầm."
Trong lòng Thịnh Hạ rõ ràng rất mâu thuẫn, không muốn nghe nhưng lại muốn biết tường tận.
Cô vẫn im lặng nên anh vẫn tiếp tục nói.
"Anh xác thật có động lòng với Hạ Mộc, anh đã từng rối rắm, thất thố. Sau khi Kỷ Tiện Bắc cầu hôn cô ấy, anh đã quyết định trở về New York."
Sau khi anh đến thôn nhỏ làm từ thiện thì cũng có gặp lại Hạ Mộc đang học nghiên cứu sinh tại New York. Lần đó cô ấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thinh-ha-chi-luyen/926774/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.