“Cháu và TiểuTình biết hai bác sẽ không đồng ý, nhưng chúng cháu thật lòng muốn bênnhau. Vì vậy mới đi đăng ký kết hôn trước, vẫn mong hai bác có thể thông cảm.”
Kiều Tân Phàm vừa nói xong, bà Kiều không thể đứng vữngnổi, may là có Kiều Quý Vân chạy đến đỡ bà. Sắc mặt bà trắng bệnh nhìnchằm chằm Kiều Tân Phàm, chỉ thẳng anh mà nói:
“Cháu, thằng bé này, cháu thật sự rất hoang đường.”
Thật ra tuy rằng Hạ Chính Lãng và Cát Mi Xảo bị kinh ngạc, nhưng họ lại cócách nhìn khác về Kiều Tân Phàm, thậm chí có thể không phản đối việcKiều Tân Phàm muốn cưới con gái họ. Hiển nhiên là họ không phải là kẻngốc để mà tiếp tục phản đối. Nhưng thật sự kết hôn thì phải bàn lại.
“Tiểu Tình, hai con thật sự kết hôn sao?”
Giọng Cát Mi Xảo sắc bén đến mức không cho phép người khác nói dối. Vãn Tìnhthấy Kiều Tân Phàm đã nói như vậy, cô cũng phối hợp diễn cùng anh, nóichắc nịch:
“Con và Tân Phàm thật lòng muốn bên nhau. Xin cha mẹ thành toàn ạ!”
Lúc này, Kiều Tân Phàm đã cầm hai quyển sổ đỏ bên trong cặp sách ra. Trongtích tắc Vãn Tình lập tức hiểu ra ý của người vừa đưa quần áo cho KiềuTân Phàm.
Chẳng lẽ là Kiều Tân Phàm đã sớm lo chu toàn rồi, hômnay họ đến đây không phải là để kết hôn, mà là anh biết rõ việc các vịtrưởng bối sẽ ngăn cản, cho nên cố ý đến nói cho họ biết là họ đã thuarồi sao?
Kết hôn không phải là việc cần hai người cùng nhau đên cục dân chính ký tên mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thinh-ha-van-tinh-thien/156202/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.