Đương nhiên là nhữngđiều kiện của Kiều Tân Phàm chính là hậu đãi rồi, thậm chí có thể khiếnphụ nữ đánh mất lý trí. Nhưng Vãn Tình giống như một con nhím bị thương, cô rất cẩn thận, lúc nào cũng rất tỉnh táo.
Tình yêu đã khiến cô dùng hết dũng khí, hủy diệt đi sự tin tưởng của cô và làm cho cô mất đi tự tôn.
Một người từng trải qua một tình yêu như thế thì không tỉnh táo cũng rất khó.
Giờ phút này, ánh mắt Vãn Tình trong trẻo như nước, trong long cô thôngsuốt, chăm chú lắng nghe, đón nhận cái liếc mắt kinh ngạc của Kiều TânPhàm. Hàng mi thanh tú của cô mở to, như muốn nói rằng nếu anh không nói rõ ràng ra, đừng nghĩ lấy những điều kiện này khiến tôi suy xét, thậtbuồn cười.
Anh ta lại tươi cười như ban đầu, tỏ ra nhã nhặn, như thể dã nắm chắc phần thắng, cảm giác này khiến cho Vãn Tình hơi khó chịu.
Đúng vậy, cô rất khó chịu, sau khi thất bại trong tình yêu và hôn nhân, côgiống như một con thỏ bị thợ săn đuổi không còn đường lui. Còn anh tathì cứ mỏi mắt mong chờ nói: ‘Theo tôi đi!’
Chính là cảm giác khó chịu này.
“Có rất nhiều lý do, ví dụ như gả cho tôi thì không chỉ khiến cha mẹ antâm, mà còn có thể đả kích người đàn ông đã khiến cô tổn thương.”
Giọng Kiều Tân Phàm rõ ràng, dễ nghe, không có chút đùa cợt nào, mà rất nghiêm túc.
Vãn Tình hiểu rõ rằng áp lực từ cha mẹ là rất lớn.
Còn có thể đả kích Mạc Lăng Thiên? Điều này khiến lòng Vãn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thinh-ha-van-tinh-thien/156298/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.