Tửu lượng của Hạng Mĩ Cảnh cũng khá tốt, nhưng tối nay vận may của cô dở tệ, dù chơi bất kì trò gì cũng đều bị phạt uống. Ban đầu uống còn tỉnh táo, nhưng dần dần bắt đầu say, người trong quán bar mỗi lúc một đông, nhạt nhẽo đinh tai nhức óc, cô ngã cả người vào Âu Na, nhưng quyết không chịu buông li rượu trong tay xuống.
Âu Na không ngờ tối nay cô lại uống say như thế, không dám để cô chơi tới khi tàn tiệc, hơn mười một giờ liền lôi cô ra khỏi quán bar, nói muốn đưa cô về nhà.
Vừa nghe Âu Na nói muốn đưa mình về nhà, cô lập tức trở nên tỉnh táo, cố gắng lấy lại tinh thần chui vào taxi, chặn Âu Na lại không cho lên theo, nói: "Mình vẫn ổn, có thể tự về, cậu chơi tiếp đi". Sau đó bảo bác tài nhanh chóng lái xe đi.
Từ quán bar về khu chưng cư không xa lắm, cô ngồi dựa vào ghế một lúc đã thấy đến. Lúc lấy tiền trong túi ra trả cho bác tài đã không cẩn thận làm rơi di động. Cô cúi người xuống nhặt, vừa chạm vào nút màn hình liền sáng lên, phát hiện ra có hai cuộc gọi nhỡ của Phương Tuân Kiệm, một cuộc gọi từ một tiếng trước, cuộc thứ hai là từ ba mươi phút trước.
Cô thấy hơi căng thẳng, không dám gọi lại cho anh ngay, định về nhà tìm được lí do rồi mới gọi để giải thích vì sao mình lại không nghe điện.
Đáng tiếc, Phương Tuân Kiệm đang ngồi trong nhà rồi. Cô mở cửa, thấy anh ngồi trên sofa xem tivi. Phản ứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thinh-yen/1430334/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.