Rất nhiều ngày nhiều ngày tiếp đó. Hạo Phong nhẫn nhịn đến đau hết tứ chi.
Hết tiết thể dục. Không muốn gặp Tu Kiệt, cậu liền là người chạy nhanh, chạy sớm nhất vào phòng thay đồ.
Gấp gáp cởi áo, gấp gáp mặc áo, gấp gáp rời đi.
Chỉ là bước chân vừa chạm vào thềm cửa, cả người cậu liền dừng lại.
Ánh mắt không nhịn được nhìn về phía tủ quần áo của Tu Kiệt.
Tu Kiệt…anh phải nói là thích ở trường hơn ở nhà nhỉ? Sáng đến sớm, chiều về trễ, vừa gọn gàng lại vừa kĩ tính. Thế nên, quần áo của anh để khá nhiều ở trường. Hiệu trưởng còn đặc biệt dành cho anh một tủ quần áo riêng thật lớn. Để sao này mà có rảnh thì ở lại thâu đêm chấm bài giùm giáo viên luôn.
Mà bây giờ, tủ quần áo lớn ấy vốn sẽ được đóng kĩ càng nay lại lộ ra khẽ hở nhỏ. Chắc là lúc ra ngoài gấp gáp, quên mất việc đóng chặt cửa tủ và khoá nó.
Thuận lợi quá…
Trời ơi!!! Hạo Phong!!! Mày điên rồi sao!!!
Cậu ngăn suy nghĩ của mình lại. Run run rẩy rẩy muốn rời khỏi nơi này. Chỉ là lại không thể quay được bước chân.
Một cái thôi. Mất một cái thì cậu ấy chẳng nhận ra đâu nhỉ?
Hạo Phong đóng cửa phòng thay đồ. Lén lút đi đến bên cạnh tủ quần áo khả nghi kia.
Cậu cảm nhận rõ ràng tim mình đập thình thịch như muốn lao ra ngoài. Lần đầu tiên làm chuyện gì đó đến mức khiến cậu kích động như vậy.
Mở tủ quần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-con-yeu-duong-nhe/1087435/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.