Né tránh ánh mắt nóng rực như lửa của hắn đang không ngừng nhìn chằm chằm vào mình, Nhan Thứ lắp bắp nói, “Ta… ta thậm chí không bằng tiểu yêu, ngươi không nên…..”
“Mặc kệ ngươi là cái gì cũng được…” Tu Trạch nắm chặt lấy hai vai y: “…Ta cũng không cho phép ngươi rời khỏi ta.”
Nhan Thứ bất an cúi đầu, bàn tay nhỏ bé trong tay Tu Trạch khẩn trương xiết chặt, “Nếu ngươi biết ta là yêu tinh gì, ngươi nhất định sẽ xem thường ta cho mà xem.”
“Tuyệt đối không. Mặc kệ ngươi là ai hay là cái gì, ở trong mắt ta đều là đẹp nhất, nếu không ngươi cứ biến về nguyên hình thử xem ta có chê gnươi không thì biết.”
“Không muốn.” Nhan Thứ xấu hổ xoay mặt qua một bên.
“Ta tuyệt không vì hình dạng của ngươi mà có ý xem thường.” Trong mắt Tu Trạch hiện lên một tia nhu tình sâu đậm mà đến chính bản thân hắn cũng không phát giác. “Tin tưởng ta, ta không phải loại người nông cạn.”
“Không muốn! Không muốn! Không muốn!” Nhan Thứ đột nhiên kêu to, gương mặt bởi vì kích động mà trở nên ửng hồng. Mặc dù không vì nguyên hình của mình mà cảm thấy tự ti, nhưng ở trước mặt Tu Trạch, y lại muốn bảo trì hình ảnh đẹp nhất, y rất sợ nếu hắn biết được thì hắn sẽ nhìn y bằng ánh mắt căm ghét, cho dù chỉ là một chút thôi cũng khiến y cảm thấy không chịu được.
“Đừng sợ hãi, ta không xem là được.”
Tu Trạch không biết tại sao Nhan Thứ lại quá để tâm đối với nguyên hình của mình như vậy, lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-long-truyen-thuyet/2678649/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.