Việc ôm chặt hắn như vậy vốn không phải là điều tồi tệ, nhất là khi Lee Sa-young người mà Cha Eui-jae nghĩ sẽ lập tức đẩy anh ra lại không hề làm vậy. Nhưng vấn đề là, không chỉ riêng Lee Sa-young, mà cả cơ thể của Cha Eui-jae cũng cứng đờ, như thể hai khúc gỗ cứng ép chặt vào nhau.
Cơ thể của Lee Sa-young lạnh hơn nhiệt độ cơ thể bình thường gần như một người đã chết. Bỗng nhiên, gáy của Cha Eui-jae cảm thấy ớn lạnh. Cậu cắn chặt môi, miệng khô khốc vì căng thẳng.
'...Không, Lee Sa-young vẫn còn sống.'
Cha Eui-jae vô thức siết chặt vòng tay và tập trung vào nhịp đập từ cổ mình. Thình thịch, thình thịch, thình thịch... Cậu nhắm mắt lại, cảm nhận nhịp tim nhanh bất thường ấy.
Mỗi lần cậu vỗ và xoa nhẹ lưng của Lee Sa-young liền có thể cảm nhận được sự chuyển động của các cơ săn chắc và nghe thấy những hơi thở thấp thoáng. Mùi hương ngọt ngào. Những điểm tiếp xúc giữa cơ thể của Cha Eui-jae và làn da tái nhợt của hắn bắt đầu ấm dần lên. Một dấu hiệu của sự sống.
Cha Eui-jae nghiêng đầu nhẹ để lắng nghe nhịp tim một chút nữa.
Rầm!
Một lực mạnh đẩy vai phải của cậu. Cha Eui-jae, bị đẩy lùi, mở to mắt. Lee Sa-young đứng đờ ra ở tư thế giơ tay ra, những đầu ngón tay đen hơi co lại.
Ánh mắt họ gặp nhau trong khoảng cách vừa được tạo ra. Đôi mắt tím của Lee Sa-young hơi mở to. Cha Eui-jae, cũng ngạc nhiên khi thấy người vừa đẩy cậu lại là kẻ đang bối rối hơn, khẽ đảo mắt.
'Có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-san-muon-song-an-dat/725058/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.