Sáng hôm sau, 5 giờ 30 sáng. Trước khi mở cửa quán, Cha Eui-jae cầm chổi bước ra ngoài để dọn sạch những chỗ dễ bám rêu. Chẳng bao lâu sau, một người lạ mặc áo khoác dày tiến đến, mang theo một thùng lớn và một thùng nhỏ hơn.
Nổi da gà...
'Y như lúc nhận được vòng hoa.'
Linh cảm chẳng lành của Cha Eui-jae, một lần nữa, lại đúng. Anh chàng giao hàng, sau khi nhìn quanh, phát hiện ra bảng hiệu "canh giải rượu" trên cửa trượt và thốt lên một tiếng "À."
"Anh làm ở đây à?"
"..."
"Anh có hàng giao tới này."
Một kiện hàng vào giờ này? Khuôn mặt Cha Eui-jae cứng lại, nhớ lại những lần nhận hàng và thư bảo đảm đầy khó chịu trước đây. Không chút nao núng, người giao hàng trao cho cậu hai cái thùng rồi nhanh chóng rời đi.
Cha Eui-jae đặt chổi xuống và ngồi xổm bên cửa để kiểm tra nhãn trên kiện hàng. Đó là một bộ vest và đôi giày hàng hiệu dành cho nam.
Người gửi là... Lee Sa-young.
Cha Eui-jae nhận ra rằng mình đã đi đến điểm không thể quay lại.
"Chết tiệt..."
Một lời nguyền khe khẽ tan vào trong làn không khí bình minh.
Con đường trở thành quý ông của Cha Eui-jae, xác nhận thành công.
-------
Sau khi chuyến đi đến Songdo được quyết định do nghiệp của Cha Eui-jae và lời đe dọa của Lee Sa-young, thời gian trôi qua không khoan nhượng, và trời đã sáng vào ngày triển lãm của các nghệ nhân.
Cha Eui-jae đứng trước quán cháo giải rượu, khoác bộ vest màu xanh hải quân và đôi giày mà Lee Sa-young đã gửi. Một tờ giấy A4 dán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-san-muon-song-an-dat/725088/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.