🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một buổi sáng của hai người sau khi TG bình yên.

--------

Ánh sáng mặt trời dịu nhẹ len lỏi qua tấm rèm mỏng, phủ một lớp sáng ấm áp lên căn phòng tĩnh lặng. Cha Eui-jae mở mắt, đôi mi khẽ chớp khi ánh nắng đậu trên gò má anh. Điều đầu tiên anh cảm nhận không phải là ánh sáng, mà là hơi ấm dễ chịu từ cơ thể của Lee Sa-young đang ôm chặt lấy mình.

Sa-young nằm sấp, cánh tay vắt ngang eo anh, đầu gục nhẹ vào vai anh như một chú mèo lười nhác. Hơi thở của hắn đều đặn, và mái tóc rối bù lòa xòa trước trán càng khiến hắn trông vô hại hơn thường ngày.

Cha Eui-jae không nén nổi nụ cười. Anh nâng tay, khẽ vuốt tóc Sa-young, để những lọn tóc mềm mại rơi xuống gọn gàng hơn. Hắn khẽ nhăn mặt, cựa mình như một đứa trẻ bị phá giấc ngủ.

“Hyung, anh đang lén lút làm gì em đấy.” giọng hắn vang lên khàn khàn, nhưng vẫn còn mơ màng trong cơn ngái ngủ.

“Em dậy từ bao giờ?” Eui-jae hỏi, bàn tay vẫn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của hắn.

“Lâu rồi. Nhưng thấy anh ngủ ngon nên không muốn gọi,” hắn trả lời, giọng nghèn nghẹt. Rồi hắn ngẩng đầu lên, đôi mắt lấp lánh dưới ánh sáng ban mai. “Nhưng mà bây giờ thì không cần nữa nhỉ?”

Anh khẽ bật cười, bàn tay anh trượt xuống gò má của Sa-young, nhẹ nhàng vuốt ve như đang dỗ dành.

“Em lúc nào cũng viện cớ để ôm anh như vậy, phải không?”

“Không phải viện cớ. Em thích ôm anh thật mà.”

Sa-young nói như thể đó là một chân lý hiển nhiên, và không chờ thêm, hắn nhích người lên, áp sát hơn nữa, khuôn mặt hắn kề gần đến mức hơi thở của cả hai hòa lẫn vào nhau.

“Vậy thì anh sẽ cưng chiều em thêm một chút nha hyung.” 

Nói rồi, hắn cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán anh, sau đó là lên mũi, rồi cuối cùng, đôi môi hắn chạm lên môi anh. Nụ hôn không vội vã, không mạnh mẽ, mà mềm mại, ấm áp như ánh mặt trời vừa lên.

“Buổi sáng của anh thế này là đủ rồi,” Eui-jae thì thầm khi rời môi hắn, vành tai đỏ ửng cùng với đôi tay vẫn đặt trên gương mặt hắn đẩy ra.

“Đủ ư?” Sa-young nhướn mày, đôi mắt thoáng vẻ tinh nghịch. “Với em thì chưa đâu.”

Không đợi thêm, hắn bất ngờ đẩy anh ngã trở lại giường, hai tay chống xuống hai bên đầu anh, giữ chặt anh trong vòng vây của mình. Khuôn mặt hắn đầy vẻ đắc thắng khi cúi xuống, gần đến mức đôi môi cả hai như sắp chạm vào nhau lần nữa.

“Em đã nói rồi mà,” hắn thì thầm, giọng khàn đặc, “hôm nay anh sẽ không thể rời khỏi giường đâu.

Anh vòng tay qua cổ Sa-young một cách bất ngờ, kéo hắn lại gần hơn, như một lời đồng ý không cần nói thành lời.

“Được rồi, anh ở đây. Vậy thì em định làm gì?”

Đôi mắt của Sa-young tối sầm lại, một chút chiếm hữu lộ ra dưới đáy mắt. Hắn cúi xuống, môi hắn tìm đến cổ Eui-jae, nhẹ nhàng mơn trớn trước khi bất ngờ cắn nhẹ.

“Em là chó à?” Anh bật cười, bàn tay vuốt dọc sống lưng có những vết cào của hắn.

“Chó hay không thì anh cũng đâu thoát được,” Sa-young thì thầm, giọng khàn đặc, đôi môi hắn lại lần nữa chạm lên làn da của Eui-jae, lần này là phía xương quai xanh.

“Anh có cảm giác em đang lên kế hoạch không cho anh bước ra khỏi phòng cả ngày thật đấy…”

“Chính xác.”

Hắn nhìn gương mặt hơi đỏ lên của Cha Eui-jae trái ngược với giọng nói đầy tự tin của anh, nụ cười tinh nghịch khẽ nở trên môi.

“Hyung, anh không cần phải làm gì cả. Cứ để em lo hết.”

Anh khẽ thở dài, ánh mắt dường như có chút bất lực, nhưng cũng không hề có ý định chống cự. Anh nhẹ nhàng vòng tay qua cổ Sa-young, kéo hắn xuống gần hơn, như một sự đồng ý ngầm.

“Vậy thì… một lần thôi đấy.”

"uhm, chỉ một lần thôi hyung."

Nhưng rõ ràng trong đôi mắt hắn, đó là lời nói dối trắng trợn.

Không để anh kịp phản ứng, Sa-young nghiêng người, áp môi mình lên môi anh lần nữa. Nhưng lần này, nụ hôn không hề nhẹ nhàng hay chậm rãi như trước. Đôi môi hắn mạnh mẽ chiếm lấy anh, còn đôi tay thì giữ chặt lấy eo anh như sợ anh sẽ đổi ý.

“Sa-young…” Eui-jae khẽ gọi, giọng anh nghẹn lại trong cơn cảm xúc khi môi hắn lướt xuống cổ anh. Làn da nơi đó nóng bừng lên khi môi và lưỡi của hắn để lại từng dấu hôn nhàn nhạt, vừa dịu dàng vừa cháy bỏng.

“Hyung, anh thật sự dễ thương,” Sa-young thì thầm bên tai anh, giọng hắn khàn đặc nhưng tràn ngập sự yêu chiều.

“Dễ thương?” Eui-jae bật cười khẽ, nhưng tiếng cười nhanh chóng tắt ngấm khi Sa-young bất ngờ cắn nhẹ vào xương quai xanh anh.

“Đúng vậy. Dễ thương đến mức em không muốn buông ra.”

Không đợi anh trả lời, Sa-young tiếp tục hành động. Bàn tay hắn di chuyển chậm rãi trên lưng anh, hơi ấm từ những ngón tay ấy khiến Eui-jae không khỏi rùng mình. Cảm giác ấy không chỉ khiến anh bối rối mà còn khiến anh như tan chảy trong sự dịu dàng và mãnh liệt của Sa-young.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.