Ngoại truyện: Lễ Trung Thu ở quán canh giải rượu Vào một ngày trước kỳ nghỉ Tết Trung Thu, Cha Eun-jae nhận được câu hỏi quen thuộc từ những khách hàng thường xuyên: “Nhà hàng của anh có mở cửa dịp Trung Thu này không?” Anh trả lời hờ hững: “Chủ kinh doanh nhỏ làm gì có ngày nghỉ?” Các Thợ săn dường như rất hào hứng. Thời gian trôi qua, và kỳ nghỉ Trung Thu cũng đến. Anh đứng trước quầy hàng siêu thị, trầm ngâm suy nghĩ. Dẫu sao, cũng là dịp Trung Thu, không phải ăn những món truyền thống ngày lễ mới là điều đúng đắn sao? Anh nghĩ về việc chuẩn bị đồ ăn cho Ha-eun và bà ngoại nhân dịp lễ. ‘Mua ở chợ cũng được, nhưng tự tay làm có phải sẽ ý nghĩa hơn không?’ Trẻ con thường thích nghịch ngợm trong bếp, đúng không? Thời buổi này còn có cả đồ chơi làm từ slime thật, cơ mà. Anh nghe nói phát triển kỹ năng vận động tinh rất quan trọng cho trẻ, nên làm bánh gạo bằng tay có thể sẽ rất thú vị với bọn trẻ. Anh bước đến khu trưng bày lớn dành riêng cho dịp Trung Thu, vẻ mặt nghiêm túc. Quầy hàng đầy những món dùng để cúng tổ tiên, các loại bánh rán Hàn Quốc và nguyên liệu làm songpyeon* . Món đầu tiên anh chọn là hạt vừng. ( Songpyeon mang hình dáng bán nguyệt và được làm từ bột gạo, với nhân là các loại nguyên liệu ngọt hoặc béo. Tui thấy hình dáng giống há cảo nhưng có nhân là đồ ngọt như đậu đỏ, đậu xanh,..) ‘Haeun không thích đậu, vậy nên nhân vừng chắc sẽ hợp hơn…’ Anh rút điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-san-muon-song-an-dat/768927/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.