"Chuyện như vậy cũng hay xảy ra mà."
Tiếng gõ phím vang lên từng hồi, đều đặn, xen lẫn âm thanh "click, click". Các màn hình trong suốt bao quanh căn phòng không ngừng thay đổi, chiếu lên những video khác nhau. Ánh sáng mờ nhạt trong căn phòng được chiếu sáng bởi thứ ánh sáng xanh lam dịu nhẹ. Cha Eui-jae vừa mới ghé qua chợ cá ngay sau khi Park Ha-eun hoàn tất đăng ký. Anh muốn hỏi về những gì vừa xảy ra. Tất nhiên, anh không thể để lộ thân phận thật của mình, nên đành phải bịa chuyện, giả vờ như mình chỉ tình cờ trông thấy mà thôi.
Mackerel em nhún vai, lột vỏ kẹo trong khi ngồi cạnh anh.
"Giờ có rất nhiều người như thế đấy. Sao anh lại phát hiện được vậy?"
"Thật sự nhiều đến thế sao?"
"Đúng vậy, chẳng phải em đã nói chợ cá dạo này rất bận rộn à? Ai cũng lo tìm kiếm thông tin liên quan đến chuyện đó. Đến nỗi bọn em phải lôi cả Damas ra mà dùng."
Mackerel em đưa một viên kẹo tròn vào miệng.
"Đúng như anh nghĩ, cộng đồng Prometheus mọc lên khắp nơi. Chúng thâm nhập vào những nơi có bất ổn, mang lại sự an ủi cho những người mất đi người thân hay bị thương... giống như mấy nhóm từ thiện tôn giáo ấy, anh hiểu chứ?"
"Thật là báng bổ."
"Đúng vậy. Nhưng với những người không còn điểm tựa và đầy bất an, thì đó là chốn nương tựa ngọt ngào. Con người vốn luôn khao khát được chú ý. Không ai có thể sống hoàn toàn cô lập cả."
"…"
"Vì thế nên Cục Quản lý Thức tỉnh cũng không dám hành động
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-san-muon-song-an-dat/768953/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.