Vòng quay mặt trời, về căn bản cũng chỉ là ngồi trên đó ngắm cảnh 30 phút nói chuyện phiếm. Ngoại trừ việc bạn có thể nhìn thấy toàn thành phố và sống ảo cực phê thì hai thằng đàn ông như họ lên đó sắp ngủ tới nơi.
Niềm an ủi duy nhất chính là ở đây có wifi miễn phí, nhưng càng lên cao, mạng càng yếu. Tới lúc buồng của hắn nằm trên chỗ cao nhất vòng quay, hắn chỉ có thể chụp ảnh và chơi mấy trò không cần mạng.
Huỳnh Nam Phong giơ ipad chụp mấy cái rồi gửi cho mẹ báo cáo tình hình, thấy bà không đáp lại chắc mẩm đang đi làm, hắn bèn tắt ipad, chuyên tâm ngắm cảnh.
Cầu bãi cháy đã lên đừng rực rỡ một góc trời.
Hai người họ ăn tối xong xuôi, dạo chơi quanh chợ đêm tới gần 0 giờ sáng mới trở về khu nghỉ dưỡng, lúc hắn tắm xong phát hiện người kia đã ngáy khò khò từ bao giờ.
Huỳnh Nam Phong giúp cậu vén chăn lên, chống tay nhìn người nọ một hồi.
Lớn đùng rồi mà vẫn như trẻ con.
Huỳnh Nam Phong lén lút hôn lên trán cậu, xoay người tắt đèn.
Căn phòng chìm lặng ngắt như tờ.
................
- "Mẹ! Mẹ!"
- "Bỏ tao ra!"
- "Để chị ấy đi!" Thằng bé gào ầm lên, bật khóc nức nở.
Nhưng người phụ nữ nào quan tâm đến nó? Bà ta vận áo vải sờn chắp vá, răng nhuộm đen, mái tóc bù xù bẩn thỉu, khuôn mặt trắng nõn qua thời gian trở nên đen sạm. Không còn bóng dáng người thiếu nữ thuỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-sen/2654474/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.