Thỏ con này đã tự dâng móng lên rồi, không hôn thì thật thất lễ.
Mà đã hôn một cái rồi, liền có cái thứ hai, thứ ba... Đợi đến khi Yến Phi Độ hoàn hồn lại, hắn thế mà có chút giống đám cuồng mèo b.iến th.ái rồi
...Nhóc con này, thật đáng sợ.
Yến Phi Độ nhìn con thỏ con rõ ràng đang mộng du, khẽ nhắm mắt, kiềm chế bản thân trong chốc lát, rồi thu lại tâm tư, trở về dáng vẻ nghiêm cẩn vốn có, cẩn thận nhét lại cái chân nhỏ của thỏ con vào trong chăn.
Thỏ con vẫn còn lẩm bẩm "Đừng giận nữa".
"Mơ cái gì vậy? Vì sao ta phải tức giận?"
Yến Phi Độ khẽ hỏi một câu, nhưng Hàn Giang Tuyết lại trở mình, đưa cái ót tròn trịa, mềm mềm về phía hắn.
Yến Phi Độ bật cười khẽ, đưa tay chạm nhẹ vào đôi tai nhỏ của thỏ con, lập tức tai thỏ liền tự động vẫy trái vẫy phải, khiến cho Hàn Giang Tuyết đang ngủ cũng không nhịn được lầu bầu vài câu không rõ tiếng.
Khi Hàn Giang Tuyết tỉnh lại, trong lòng vẫn còn cảm thấy giấc mộng đêm qua thật kỳ quái.
Trong mộng, y lại quay về khu chợ yêu quỷ thần bí cổ quái nọ, tiểu quỷ kia vẫn đang kể cho y nghe truyền thuyết về Như Ý Tiên Tôn.
Thỏ con nghe mà trong lòng sợ hãi, chỉ sợ bản thân cũng bị Như Ý Tiên Tôn bắt đi để lấp phong ấn.
Quả nhiên, sợ cái gì thì cái đó đến, một bàn tay lạnh buốt từ phía sau chộp lấy Hàn Giang Tuyết.
Y quay đầu lại, chỉ thấy một con ác thú mặt xanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-tho-phai-lam-dai-kiem-tien/2777142/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.