Một tiếng kim thiết va chạm vang lên, ngay sau đó, kiếm trong tay Hàn Giang Tuyết liền rơi khỏi tay.
Tuy y lập tức phản ứng định nhặt lại kiếm, nhưng đã bị Cửu Ly dùng kiếm chỉ vào cổ, không dám cử động.
"Nếu ngươi học kiếm với đám người tu Sát Kiếm kia, kiếm mà dám rơi khỏi tay, thì cái đám tính khí nóng nảy đó sẽ lập tức chém đứt tay ngươi."
Đại lão hổ bĩu môi, thu kiếm lại, ra hiệu cho Hàn Giang Tuyết nhặt kiếm lên.
"Tuy ta không đồng tình với cách làm của bọn họ, nhưng đạo lý thì vẫn là đạo lý. Ngươi dùng kiếm, lúc giao chiến mà lại để rơi kiếm, chẳng khác nào giao mạng mình vào tay kẻ địch. Thế thì giữ tay làm gì nữa?"
Hàn Giang Tuyết cũng vô cùng phiền não, bình thường y luyện kiếm dù có mệt tới đâu cũng không buông lỏng tay, thế mà lần này không tính đúng lực đạo khi đại lão hổ vung kiếm, lại bị chấn tới nỗi rơi kiếm...
Không, không chỉ vì lý do đó.
Hàn Giang Tuyết tự lắc đầu.
"So với lần trước, lần này tâm ngươi rõ ràng không tĩnh, đang nghĩ gì vậy?" Cửu Ly cắm thanh kiếm sắt xuống đất, vẫy tay gọi Hàn Giang Tuyết lại.
"Ta đang nghĩ đến Yến Phi Độ."
Lúc trước bị đại lão hổ túm lấy, Hàn Giang Tuyết từng nói "Còn có chuyện khác", nhưng còn chưa nói xong thì đã bị kiếm của Cửu Ly ép xuống vai, sau đó kiếm như vũ bão, Hàn Giang Tuyết chỉ có thể toàn lực ứng phó, chẳng còn thời gian mở miệng nữa.
Tên người mà Hàn Giang Tuyết buột miệng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-tho-phai-lam-dai-kiem-tien/2777184/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.