1. Tư Yến định chặn mọi đường lui của tôi.
Không khí trong phòng riêng trở nên nóng bỏng.
Tư Yến đặt tay lên ghế của Diệp Di, mỉm cười nhìn tôi.
"Ngây ra đó làm gì, gọi chị dâu đi chứ."
Mọi người xung quanh đều đặt cốc rượu xuống, cũng hùa theo trêu chọc.
Có người trêu chọc Tư Yến dẫn bạn gái về ra mắt gia đình, cũng có người thúc giục tôi nhanh chóng nhận người chị dâu này.
Tôi đưa tay xuống dưới gầm bàn, nắm chặt mép váy.
Mím chặt môi không nói gì.
Tư Yến gõ ngón tay lên mặt bàn trước mặt, ánh mắt nhìn thẳng vào mặt tôi.
Anh nhắc nhở nhẹ nhàng:
"A Ngữ, gọi đi."
Tôi mấp máy môi, vẫn không lên tiếng.
Không khí hơi chùng xuống, cho đến khi có người ra mặt giảng hòa.
"Này! Cô bé chưa quen Diệp Di thì không chịu gọi cũng là bình thường!"
"Ăn cơm trước đi, ăn cơm trước đi..."
"Sầm Phồn Ngữ."
Tư Yến ngắt lời anh ấy, nụ cười trên môi nhạt dần.
Nhìn vào mắt tôi, nhưng sự hờ hững trong mắt anh ngày càng rõ ràng.
"Gia giáo của em bị chó ăn mất rồi à?"
"Hay là câm rồi?"
Ngay lập tức, mọi ánh mắt khó tả đều đổ dồn vào tôi.
Diệp Di chống cằm, ung dung nhìn tôi.
Tâm lý phản nghịch trong tôi bùng phát ngay lập tức.
Tôi cố nhịn sự khó chịu.
"Em không muốn gọi thì sao?"
"Không được."
Khi Tư Yến nói lời này, anh đang vuốt tóc Diệp Di, không ngẩng đầu lên.
Giọng điệu nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa lời cảnh cáo.
"Không gọi thì tối nay em đừng về nhà nữa."
"Ra ngoài ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoat-ken/814463/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.