Kết quả là, Lâm Phong làm sao trở lại Thiên Tuyết Phong cũng sắp không nhớ rõ, tựa hồ là Tứ sư tỷ vung tay lên, một trận cuồng phong cuốn hắn trở về.
Không có người bảo vệ, trực tiếp ngã xuống, cái mông sắp tách thành bốn mảnh, may là thể phách của Lâm Phong rất mạnh, đổi lại người bình thường chí ít cũng thành thịt nát.
Sờ sờ cái mông đau đớn, Liễu Tiếu Tiếu xuất quỷ nhập thần ngồi xổm ở một bên, khuôn mặt buồn cười dò hỏi:
- Thế nào, kinh hỉ không? Người bình thường là không bao giờ nhìn thấy được.
Hỉ là có chút, nhưng kinh càng nhiều, kém chút bị dọa cho liệt dương.
Tràng diện này xác thực quá hi hữu, phải phù hợp rất nhiều điều kiện mới có thể ngoài ý muốn đụng phải, trong đó Liễu Tiếu Tiếu có công lao rất lớn, không có nàng, căn bản không cách nào tính toán thời gian Lâm Nhược Vũ đi tắm chính xác, cũng không thể vô thanh vô tức xuyên qua đại trận của Kỳ Môn Phong, trọng yếu nhất là, cũng chỉ có nàng mới có thể tiện tay lấy ra bảo bối che đậy được thần thức của Lâm Nhược Vũ.
Lâm Phong trừng Nhị sư tỷ, nói thế nào đây, gia hỏa này quá không đáng tin cậy, gần đây càng quá phận, hoàn toàn là lấy đùa giỡn mình làm niềm vui.
- Chấn kinh không, đến, sư tỷ cho ngươi chút đồ tốt.
Tay nàng vung lên, một quyển sách xuất hiện ở trong lòng bàn tay, chất liệu cổ phác, niên đại xa xưa.
Lâm Phong kìm nén không được lòng hiếu kỳ, vươn tay lật ra một tờ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoi-gian-tu-tien-voi-su-ty/199571/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.