Ôn Thiên Thụ xác thật là xung đột với người ta, nhưng không nghiêm trọng như ông ấy nói, lúc Hoắc Hàn chạy tới thì nhìn thấy cô và Thịnh Thiên Chúc đang che phía trước một bức tường đổ nát, đối diện là mấy người đàn ông đội mũ bảo hộ màu vàng.
Hai bên tựa hồ đang giằng co.
"Còn không tránh ra tôi sẽ báo cảnh sát."
Ôn Thiên Thụ: "Báo đi."
Người đàn ông kia móc di động ra gọi điện thoại, "Đồn công an phải không? Tôi là người của đội công trình Hồng Tinh ... Bên này có người gây rối, nhờ cảnh sát tới giải quyết."
Có lẽ cũng không muốn làm lớn chuyện, chỉ là hù dọa cô gái nhỏ nên màn hình di động trước sau đều tối đen, điện thoại căn bản không hề mở ra.
Ôn Thiên Thụ tự nhiên chú ý tới điểm này, khóe mắt liếc thấy một thân ảnh cao dài, tuy rằng trên mặt cũng không có nhiều biến hóa, nhưng đáy lòng ít nhiều vẫn thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cô xác thật là có chút xúc động, nhưng một chút cũng không hối hận.
Hoắc Hàn đi đến bên cạnh cô, hạ giọng hỏi, "Xảy ra chuyện gì?"
Cô không phải người không có việc gì tự dưng đi gây sự.
Ôn Thiên Thụ còn chưa kịp giải thích, một người đàn ông trông giống nhà thầu cơ hồ cũng theo tới sau lưng, ông ta cầm di động, bởi vì chạy nhanh mà một thân thịt không ngừng rung động, khi nói chuyện ba tầng cằm cũng giống như thạch trái cây lắc lư theo, có lẽ đã biết sự việc xảy ra nên tìm đúng điểm mấu chốt để nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoi-gian-tuoi-dep-cua-chung-ta-lam-uyen-ngu-nhi/926584/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.