Hoắc Hàn vừa buông chén, có người lại nói, "Khó được cơ hội tốt như vậy, chị dâu cũng tới uống một ly đi."
Ôn Thiên Thụ tửu lượng kém, nhưng trước mặt đồng sự của anh không tiện từ chối, vì thế liền giơ chén rượu lên, "Tôi kính mọi người một ly."
"Tới tới tới, kính chị dâu."
Vừa chạm môi vào chén đã ngửi thấy mùi rượu thật nồng.
Ôn Thiên Thụ vừa ngửi liền biết rượu này có số độ không thấp, Hoắc Hàn đụng đụng vào eo cô, ánh mắt ý bảo cô không uống được cũng chẳng sao.
Cô nhấp môi cười cười, ngửa đầu một ngụm uống hết.
"Chị dâu tửu lượng tốt, tới, lại làm một ly!"
Có người đàn ông lớn tuổi hơn cười nói, "Nhóc con, đừng thấy người ta dễ tính là lấn tới. Đội trưởng Hoắc của chúng ta khó khăn lắm mới kiếm được nàng dâu như hoa như ngọc thế này, nếu bị cậu dọa chạy mất thì phải làm thế nào?"
Lại có người nói tiếp, "Cậu không thấy vẻ đau lòng của đội trưởng Hoắc mới rồi..."
Rượu xuống bụng, tuy rằng ý thức còn thanh tỉnh nhưng dường như có một luồng nhiệt đang chạy loạn khắp nơi trong thân thể, cả mặt cả tai đều trở nên nóng bỏng, màu ửng đỏ tràn ra bên ngoài giống như ráng chiều nhuộm dần, Hoắc Hàn ở bên tai cô thấp giọng hỏi, "Không sao chứ?"
Ôn Thiên Thụ lắc đầu, "Không có việc gì."
Ngồi bên cạnh là Đường Hốt Như sắc mặt lúc xanh lúc trắng, nỗ lực khống chế ánh mắt chính mình không nhìn sang chỉ nhìn chằm chằm chén rượu phía trước, nhưng đôi mắt không nhìn, lỗ tai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoi-gian-tuoi-dep-cua-chung-ta-lam-uyen-ngu-nhi/926615/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.