Lý Nhan cả đêm trằn trọc không ngủ được. Sáng hôm sau, khi trời còn chưa sáng, cô bé đã khoác lên mình bộ quần áo đẹp mà bình thường cô bé không nỡ mặc và là người đầu tiên đến cổng thôn.
Thôn nhỏ vào buổi sáng sớm vẫn còn chìm trong màn sương chưa tỉnh giấc, không khí tràn vào mũi mang theo sự lạnh lẽo. Lý Nhan thẫn thờ nhìn về phía nhà họ Hạ, sau khi đi đi lại lại vài lần, cô bé ngồi xuống tảng đá trước cửa nhà Lâm Hoa Hoa.
Cô bé đợi mãi cho đến khi trời sáng, lúc đó cổng thôn bắt đầu có nhiều người qua lại và trong sự mong chờ của Lý Nhan, Hạ Minh Dịch cũng xuất hiện trước mặt cô bé.
Người nhà họ Hạ mang theo những túi lớn, túi nhỏ, nào là quần áo, thức ăn, đồ uống, đồ dùng. Đặc biệt là Hạ Nhạc, vừa đi vừa nhét thêm đồ vào túi của Hạ Minh Dịch như thể cô muốn mang hết cả nhà theo.
Lý Nhan thấy vậy liền nhanh chóng bước tới giúp mang hành lý, nghe Hạ Minh Dịch vừa đi vừa phàn nàn với Hạ Nhạc: “Cô ơi, cháu đi học, không phải đi nghỉ dưỡng, cũng không phải chuyển nhà.”
Hạ Nhạc chỉ ậm ừ gật đầu “Ừ, ừ, ừ” vài tiếng, rồi đột nhiên nhớ ra điều gì đó, cô nói: “Có mang theo hộp cơm chưa? Đến lúc đó phải tự vào căng tin hấp cơm, không mang thì không có cơm mà ăn đâu.”
Nói xong, Hạ Nhạc quay đầu định chạy về nhà nhưng bị Hạ Minh Dịch kéo lại.
“Cô ơi, hộp cơm có thể mua ở trường mà.” Hạ Minh Dịch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoi-thanh-nien-cua-ong-noi-toi/528603/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.