Nhiều năm nay, tôi đã từng gặp nhiều khách hàng ngốc nghếch.
Nhưng ngốc như Hàn Lệ thì thật hiếm gặp.
Tôi cố nhẫn nại phân tích cho cô: "Tạm không bàn đến việc bắt một người gánh món nợ từ trên trời rơi xuống liệu có công bằng hay không; cũng không truy cứu việc để chủ nợ đợi vài năm không được lấy tiền thì cô có thấy an lòng không; tôi chỉ hỏi cô, nếu cách này hiệu quả, sao cha cô không tự ra ngoài trốn vài năm?"
Nỗ lực của tôi lại đổ sông đổ bể.
Hàn Lệ mở to đôi mắt long lanh, bối rối nói: "Nhưng cha tôi sao có thể lừa tôi được? Ông là người thân duy nhất của tôi, ông không thể làm thế."
Mặc dù Vương Vĩ Diệp cũng là người xấu, nhưng lúc này, tôi đột nhiên có chút cảm thông với anh ta.
Gặp phải một người bạn đời như thế này, thật bất lực.
Hàn Lệ có dung mạo xinh đẹp, tính tình hiền hòa. Nếu gặp ngoài đường, chắc bạn sẽ nghĩ cô là một người tốt bụng, thân thiện.
Nhưng người tốt khi ngốc nghếch, lại càng khiến người khác tức giận.
Tôi có thể đoán được hoàn cảnh xuất thân của Hàn Lệ.
Cô lớn lên thiếu thốn tình thương, có sẵn sự phục tùng tự nhiên với người lớn. Cô không biết cách suy nghĩ và cũng không có thói quen rèn luyện tư duy.
Cứ thế ngơ ngẩn mà sống đến ngoài hai mươi, vốn dĩ đã có cơ hội trưởng thành thêm khi bước vào hôn nhân.
Đáng tiếc là, giữa cha và chồng, cô vẫn chọn người không yêu thương cô.
Vì thế mà làm tổn thương tình cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thong-linh-giao-dich-su-huong-dan-mua-ban-khi-van-nhan-gian/2733173/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.