Biên tập: Rosa
Nghê Già học lại một lớp.
Những người bằng tuổi cô, hoặc là đã cầm giấy báo của trường Đại học, tự mình bay đến những thành phố khác nhau, hoặc là đã bước chân vào xã hội, bắt đầu vất vả mưu sinh.
Chỉ có cô là còn ở đây.
Xa cách ba năm, Nghê Già trở về trường học. Vòng tròn năm đó đã bị phân tán sạch sẽ, xung quanh đều là những gương mặt xa lạ.
Những ai ở Lục Trung từng biết đến Nghê Già, đã đổi thành một nhóm người vô cùng náo nhiệt.
Ngược lại cũng tốt, không ai nhớ đến cô, cô và tuổi trẻ hoang đường của mình cuối cùng sẽ biến thành một cơn gió ít ỏi, rít qua, không để ai biết.
Con người là những đứa con của gió đã từng là thiếu niên, là bao nhiêu sông, hồ cũ đã chết.
***
Nghê Già ngây người ở lớp học mới một tuần, chỉ nói mấy câu với những bạn học xung quanh.
Những nữ sinh trong lớp đều có một vòng tròn nhỏ riêng của mình, cô là người ngoài, không muốn hòa nhập, cũng không thích xã giao.
Cô đã sớm mất đi tứ hải giai huynh đệ khí phách năm đó.
Nhưng cô xinh đẹp, sự đơn độc khiến cô thần bí, những nữ sinh trong lớp liều lĩnh chú ý đến cô, sẽ thuận miệng nghị luận hai câu.
Phát triển quá mức, rất dễ khiến đồng loại ghen tị, trời sinh phụ nữ rất giỏi việc bài xích những phụ nữ đẹp hơn mình, cô từng gặp những ánh mắt trắng trợn đánh giá mình nhưng đều mặc kệ, cô không rảnh để nổi giận.
Cũng không thiếu nam sinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thong-nguong-dau/2612990/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.