Biên tập: Rosa
Một ngày mới lại đến, thành phố thức dậy trong màn sương mờ.
Đường xá đang từ yên tĩnh biến thành đông đúc như thoi đưa, thương nhân lục tục mở cửa buôn bán.
8:30, dân văn phòng chen chúc trên xe buýt và dân lái xe riêng lấp kín cả con phố.
Học sinh vừa đạp xe đạp vừa đeo tai nghe, băng qua những con hẻm nhỏ.
Một nhóm các cụ già tụ tập trước quảng trường, nhảy múa cùng giọng hát rất lớn của Phượng Hoàng truyền kỳ (*).
(*) một nhóm nhạc của Trung Quốc gồm 2 thành viên, chuyên hát dòng nhạc dân gian.
Đa số những người sống trên đời này đều là người bình thường, muôn nghìn chúng sinh, sáng chín chiều năm, ai cũng mệt mỏi với trần thế.
Lúc mặt trời lên cao, tất cả mọi người sẽ tiếp tục sống, họ đều sẽ quên đêm qua, mưa và gió gần như đã phá hủy thành phố.
Một tuần trôi qua như thường lệ, Nghê Già bắt đầu ít lên lớp.
Một tuần sau nữa, một người bạn xấu của cô cho hay, cô nghỉ học.
Ngay cả kỳ thi chuyển cấp năm đó, cô cũng không tham gia.
Sự biến mất của Nghê Già có liên quan đến gia thế hiển hách sau lưng cô.
Cô biến mất khi đang ở thời kỳ đỉnh cao, phá vỡ lòng ái mộ của vô số nam sinh cũng cuốn đi lòng ghen tỵ mãnh liệt của nữ sinh.
Cho dù nhiều người phẫn nộ, cô cũng đã đi mà không nói một tiếng, không biết ngày về.
Có người nói ba cô bị hãm hại, cũng có người nói nhà cô phá sản.
Nước miếng bay đầy trời, dường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thong-nguong-dau/2612989/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.