Sau khi Lakjhal rời đi được một thoáng thì xác của sinh vật cũng nhanh chóng bốc hơi và tan biến trong không khí. Tiếp đo là tiếng bước chân vang lên, từ hai bên bờ biển tràn ra gần trăm sinh vật tương tự nhưng chiều cao, hình dạng và gương mặt khác hẳn nhau. Trận chiến vừa rồi đã ảnh hưởng đến chúng.
Lakjhal leo lên một thân cây và quan sát bầy sinh vật đông lúc nhúc bên dưới.
Chúng rất ngu. Rất vụng về. Rất hiền hòa.
Đây là kết luận của Lakjhal sau khi quan sát chuyển động của lũ khổng lồ này. Chúng sử dụng bản năng để điều khiển cơ thể và bản năng ấy chỉ có một mục đích duy nhất đó là xé xác con người, chúng hoàn toàn lơ là với những con vật chung quanh. Lakjhal thậm chí cảm thấy chúng rất hòa hợp với thiên nhiên.
Lũ khổng lồ tựa như một chủng loại toàn những đứa trẻ ngây thơ thích vui chơi giữa thiên nhiên. Điều nghịch lý duy nhất chính là chúng rất căm thù con người, từ khi phát hiện Lakjhal trên cây thì chúng bắt đầu lao nhao bên dưới gốc cây hàng mấy tiếng đồng hồ mà vẫn chưa chịu rời đi.
Lakjhal sau khi đã hiểu biết sơ bộ về lũ khổng lồ này thì hoàn toàn không còn hứng thú nữa.
Vụt!...
Lakjhal nhanh chóng biến mất trong tầm nhìn lũ khổng lồ khiến chúng mất đi mục tiêu và trở về với trạng thái đờ đẫn vốn có.
Cậu leo lên một thân cây cao hơn 80 mét và ngồi lại nghỉ ngơi. Cậu chỉ cần tập trung được một chút ma lực là có thể lấy ra các vật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-ho/449032/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.