Lakjhal đứng dậy và lấy ra thanh kiếm Radefal, sau khi hấp thụ hai thanh kiếm Deviance và Platonic thì nó đã hoàn thiện hình thức của mình.
Toàn thân chỉ có lưỡi kiếm và chuôi kiếm, nhưng ngoại hình hoàn mỹ tuyệt đẹp, chỉ cần thêm bất kỳ chi tiết nào thì sẽ phá hư sự cân bằng của vẻ đẹp đó, chung quanh thân kiếm có lượn lờ ánh sáng đen và trắng tinh khiết và thuần túy nhất.
Hiện tại Radefal có thể can thiệp trực tiếp vào sự tồn tại, nó có thể hủy diệt hoặc khôi phục bất kỳ loại sinh mệnh nào.
Nó có thể ỗ nhiễm thứ thánh khiết nhất cũng có thể tịnh hóa thứ đọa lạc nhất.
Lakjhal bình thản nhìn thanh kiếm trong tay và thu hồi nó vào không gian vương tọa nhưng lại không được. Suy nghĩ một chút thì cậu đã hiểu được nguyên nhân.
Sự tồn tại của Radefal đã trở thành một sự nghịch lý của thế giới, vượt qua sự hiểu biết và chịu đựng của không gian vương tọa.
Lakjhal dùng Gnodom biến thành một chiếc hộp và cho thanh kiếm vào trong, cậu mang thanh kiếm và đi tìm Metatron để nói lời từ biệt.
Trên đường đi cậu cảm thấy tộc Thiên Thần sống trên núi Garael vắng đi hẳn. Metatron cảm giác được Lakjhal đã đi ra nên hiện thân trươc mặt cậu và nói:
-Vậy là ngươi đã thành công?.
Lakjhal gật đầu, Metatron nhìn sâu vào ánh mắt thanh niên và hỏi:
-Ngươi hạnh phúc?.
Lakjhal tự nhiên gật đầu và mỉm cười ấm áp khiến Metatron kinh ngạc, sau đó hắn bỗng nhiên cười nhẹ và nói:
-Ta cảm thấy yên tâm, có lẽ đây là cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-ho/449090/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.