Q9 – KINH VĂN – CHƯƠNG 282: TRIỀU TỪ BẠCH ĐẾ THẢI VÂN GIAN
Dịch giả: Luna Wong – Chương lên 3 ngày liên tục, mọi người xem có đã không??? Sau chương này sẽ up lại lịch bình thường hen. Mùng ba chúc mọi người vạn sự như ý.
Thêm một bài nữa? Thêm một bài nữa?
Đang lúc tiến thối lưỡng nan, đột nhiên nghe được lời này của Cố Thất Tuyệt, Nhạc Ngũ Âm đột nhiên hết hồn: “Ách, trực giác nữ tính của ta nói cho ta biết, quân thượng ngươi đây là muốn. . .”
Không cần lo cho trực giác nữ tính gì cả, Cố Thất Tuyệt đã chẳng biết từ đâu lấy ra một trản trà long tỉnh, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, ngay sau đó lần thứ hai cầm cây bút lông sói kia, cẩm bào trắng thuần như tuyết, ở trên tỳ bà ngọc thạch, khoan thai viết nói ——
“Triều từ bạch đế thải vân gian, thiên lý giang lăng nhất nhật hoàn. . .”
Đúng vậy, chỉ là hai câu này, đã có mực quang cuộn trào mãnh liệt bay lên trời, mang theo cái loại ý thơ hùng hồn hào hiệp trong thơ, bao phủ tất cả phương viên mấy trăm trượng bên trong.
Trong sát na, Hoàng hà nguyên bản mênh mông cuộn trào mãnh liệt, chợt nhấc lên nộ trào càng cuồng bạo, mặc dù chỉ là Hoàng hà, lại phảng phất biển gầm!
Tại trong nộ trào này, tỳ bà ngọc thạch phảng phất ngựa hoang thoát khỏi dây cương, hoàn toàn không bị Nhạc Ngũ Âm khống chế, tựa như phi hành ở trên đỉnh sóng lớn, bay đi phía vách núi ngoài vài dặm.
Chỉ trong nháy mắt, hai tòa vách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-linh-ky/242690/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.